Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

Sống chung với "Ruồi bay" trên mắt

Đến nay ta đã 3 lần khám mắt rồi. Lần cuối cùng là một BS tín nhiệm của chị Ngọc. Vẫn một kết quả như nhau là không chữa khỏi được, chỉ uống thuốc và nhỏ thuốc để hạn chế bệnh tăng thêm thôi. Có nghĩa là ta đang bị bệnh đục thủy tinh thể hay còn gọi là cườm mắt. Tuy nhiên vì cườm còn non nên không phẫu thuật được, phải chờ đợi đến chừng nào mờ cả mới PT. Thật là điều kinh khủng khi phải sống chung với "con ruồi" này chưa biết đến bao giờ. Trong khi đó công việc của ta đa số thời gian là tiếp xúc với máy tính, đôi mắt không thể ngưng làm việc. Nhưng biết phải làm sao, phải chi có một phép nhiệm mầu nào làm biến mất "con ruồi" kia thì hạnh phúc biết bao nhiêu. Thời gian càng trôi nhanh, sức khỏe càng kém dần nhưng mình phải chấp nhận vì là quy luật. Càng buồn phiền, lo lắng, bệnh càng nặng thêm thôi.
Mới đây mà đã nửa năm 2014 rồi. Hội đang kiểm tra 6 tháng và ta lại chuẩn bị viết báo cáo. Tuy nhiên dạo này ta ít đi cơ sở, việc VP cũng có người đỡ đần nên ta thư thả hơn. Ta còn tham gia hoạt động với QBTTE và Báo TE, xem như thêm niềm vui vậy./.

Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

Thứ bảy rồi!

 Một tuần trôi qua nhanh quá! Ấn tượng đối với ta trong tuần này là chuyện đi khám mắt ở BVĐN. Mong muốn của ta là chữa khỏi bệnh "Ruồi bay". Thế nhưng một buổi chầu chực ở BV để rồi được phán một câu "Bệnh này không khỏi" và "Không chuyển lên tuyến trên được". Thế là ta về với 2 lọ thuốc nhỏ mắt và một vĩ thuốc bổ mắt mà trong lòng cứ ấm ức mãi. Ta nghe chị L, chị N nói bệnh các chị cũng giống như ta mà chữa đã khỏi rồi sao ta thì lại không? Thôi thì nghe lời các chị ấy kiên trì uống thuốc và nhỏ mắt, hy vọng sẽ đỡ hơn. Tội nghiệp chị N còn làm vật lý trị liệu cho ta mỗi ngày nữa.
Hôm qua hai mẹ con tham gia trại hè "Kết nối yêu thương" ở KDL Suối Tiên. Một ngày dạo chơi, nhớ lại những ngày nào còn đi làm ta vẫn tổ chức cho các em nhỏ đi trại. Dù sao một ngày đầu óc được thư giãn.

Hôm nay thứ bảy, chị Mai đến chơi đến 17 giờ, trời mưa chị ấy phải mặc áo mưa về. Hai chị em đi chợ, nấu bánh canh, nấu chè. Cậu con Đ đi chơi với bạn ở BRVT rồi, nhà hàng xóm còn gửi chăm một con chó giúp nữa. Rồi một ngày thứ bảy cũng đã sắp hết, ta vẫn loay hoay với những công việc nấu nướng trong nhà, còn chỉnh một văn bản của anh S, ta dự định mai sẽ thực hiện. Tuần sau bước vào đợt kiểm tra 6 tháng. Đi 2 huyện, lần này ta được phân công ở nhà nên có lẽ ta sẽ đi đám cưới con của bạn học ở Long Thành chiều thứ năm nhờ xe của H.
Ta rất mừng vì uống thuốc BVCB mà bệnh đau đầu gối của ta đã bớt rất nhiều. Vì vậy những ngày này chơi cầu lông ta không cảm thấy đau nhiều nữa. Duy có mắt thì vết đen vẫn còn, đôi khi nhìn như một con sâu nhỏ cứ lần quần trước mắt, thật khó chịu. Biết phải làm sao, phải sống chung với nó thôi.