Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

Nghỉ Lễ 4 ngày

Năm nay có ngày thứ 7, CN nên nghỉ được 4 ngày. Thứ 7 hôm qua, cả nhà ăn bún riêu và chè bà ba do chị Mai nấu. Hôm nay CN, nghe Đài phát buổi truy điệu hài cốt liệt sĩ ở Nhơn Trạch. 47 năm qua nay mới tìm thấy những hố chôn tập thể liệt sĩ. Nghe bài phát biểu truy điệu thật cảm động.
Đợt Lễ này có ngày đám giỗ của ba, ngày 02/9, đúng vào ngày Quốc khánh. Đúng ngày là 10.8 âm lịch và ngày 03.9 dương lịch nhưng các em muốn làm trước một ngày để con cháu về có mặt đầy đủ. Gia đình ta chỉ về được 03 người còn anh H. ở nhà vì không muốn đến chỗ đông người. Rủ thêm chị Mai về cùng vì dù sao chị ấy cũng trở nên quen thuộc với gia đình ta từ lâu rồi!
Hôm nay ta bị viêm họng nặng. Bệnh này cứ tái đi tái lại mãi, không dứt hẳn được. Có đêm ngủ thật mệt vì đau rát cổ họng. Tháng 8 lại có quá nhiều công việc, đặc biệt là chuyện làm báo mất nhiều thời gian, công sức. May là đã kịp giao đi in trước khi nghỉ lễ. Rồi phải đi huyện dự các Hội thi KH, biên soạn nội dung HT cấp tỉnh. Muốn hoạt động sinh động thì bản thân ta phải đầu tư từng chi tiết một. Biết làm sao được vì công việc là thế! Bên cạnh đó ta còn phải tham gia với QBBTE, báo TENBTC, BLLCSBĐBTĐ nữa. Không còn nhiều thời gian cho ta nghỉ ngơi bởi vì ngoài công việc chung ta còn phải lo chuyện cơm nước, nhà cửa. Năm học qua, MĐ còn nợ 2 môn học, ta cũng hơi buồn lòng nhưng biết làm sao được, khả năng con chỉ có vậy. Năm nay, Tuấn Anh, con của câu S đậu ĐH LH, cậu ấy rất tự hào. Ta chỉ mong lo được cho con học hành, có nghề nghiệp ổn định, lúc ấy ta mới yên lòng nghỉ ngơi tuổi già. Còn chuyện lo vợ con cho 2 cậu con trai cũng là nỗi lo của bậc làm cha mẹ...Cậu lớn gần 30 t rồi!
Hôm nay có lẽ ta phải nghỉ ngơi để bớt bệnh vì ta đang mệt mỏi quá! Ngày mốt là về quê rồi mà bệnh như thế này thì không ổn.
Hôm qua đi tìm chú mèo mà không thấy, có lẽ nó đã bị bắt mất thật rồi! Cứ mỗi lần mất một con thú cưng thì ta buồn một thời gian dài....




















`

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

Mèo ơi, mi đi đâu rồi?

Chú mèo dễ yêu của ta lại đi đâu mất 2 ngày nay rồi. Vắng nó như thiếu một thứ gì đó gần gũi, thân quen. Nó hay quẩn chân ta đòi ăn, ngồi vào lòng ta nũng nịu. Mỗi lần ta ngồi làm việc máy tính thì nó nằm bên, cào cào. Thế mà nó đi đâu mất rồi? Trước đây đã 2 lần chú mèo này đi mất, sau phát hiện nó leo lên nóc nhà háng xóm mà không dám nhảy xuống. Ta và Đức phải tìm mọi cách để đưa nó xuống về nhà. Bình thường nó cũng ít đi, chỉ loanh quanh đâu đó
rồi về thôi. Ta chỉ sợ nó bị nhốt đâu đó hay có ai bắt mất rồi. Nuôi nó cũng đã được ba, bốn năm rồi, cả nhà đều thương yêu nó, kể cả chị Mai, mỗi lần đến chơi đều nựng nịu nó. Ta chỉ mong nó sẽ trở về như những lần trước.

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

Mệt mỏi quá đi thôi

Hai ngày nghỉ nhưng đâu được nghỉ. Ta phải đi họp ở KS 57 và biên tập báo. Đau lưng và mỏi mắt vô cùng. Mấy hôm nay lại bị cảm, sổ mũi nữa chứ! Ngày mai học NQ ở phường  mà lại là ngày thứ 2 đầu tuần mới khó xử cho ta. Biết làm sao, cũng phải nghĩ cách giải quyết ổn thỏa thôi! Bắt đầu cảm thấy nhiều việc quá mà sức khỏe thì kém dần....

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

Lại đau đầu gối

Gần đây ta lại bị đau đầu gối. Có lẽ đánh cầu lông "hăng hái" quá nên mới thế. Bởi vậy hôm nay ta đành thôi chơi thể thao để cho đầu gối ổn định. Mất vui. Cậu Đức chơi bóng rổ cũng bị "lật cổ chân". Hôm qua phải đưa cậu đi bó thuốc. Hai mẹ con bị "sự cố" cùng thời gian. Cậu con bị như vậy, công việc nhà ta càng nặng thêm vì thiếu người hỗ trợ. Mắt thì không bớt tí nào. Càng ngày sức khỏe thấy giảm sút hẳn nhưng cân nặng thì không giảm gì cả. Đó mới là điều đáng lo.