Qua đêm nay là ta đã bước vào tuổi 60 rồi. Thật kinh khủng. Thời gian trôi nhanh không ngờ. Một năm qua đi đối với ta cũng khá êm ả với nhiều công việc cơ quan và gia đình. Lúc nào ta cũng có vẻ bận rộn nhưng trong năm nay được đi Hạ Long là niềm mơ ước được thỏa mãn nhất. Tuy về nhà ta phải chịu hậu quả là bệnh viêm họng kéo dài vì chịu những đợt gió lạnh ở núi Yên Tử. Trong năm ta cũng được đi Cần Giờ, Khu di tích lịch sử CM. Mỗi chuyến đi ta đều cố gắng ghi lại bằng tin, bài hoặc hình ảnh trên Báo GD-KH. Còn chuyện làm báo đã cho ta nhiều kinh nghiệm, kỹ năng viết lách, sửa bài và cũng có một chút thu nhập lo cho gia đình. Chiều nay ở Sở GD, họp mặt chia tay cô Hải về hưu thật vui và cảm động với chủ đề "Chia tay chiều cuối năm". Cô ấy đã xúc động và trào nước mắt rất nhiều. Tình cảm bao giờ cũng lưu lại lâu nhất trong lòng người. Qua buổi chia tay này, cô ấy mới cảm nhận được bạn bè, đồng nghiệp yêu thương mình biết bao nhiêu. Về hưu được như vậy là mơ ước của biết bao nhiêu người.
Hiện giờ, trên kênh VTV4 và các kênh khác đang có trực tiếp chương trình chào đón năm mới. Pháo hoa các nước ầm ì nổ, các nghệ sĩ đang tâm sự chuyện đời, chuyện nghề. Hơn 23 giờ rồi đó!
Một năm qua đi, ông chồng của ta không có gì thay đổi; bệnh vẫn vậy, không uống thuốc, không chịu đi đâu ngoại trừ họp chi bộ và đi lãnh lương. Tết này nếu anh không chịu về quê thăm má nữa thì đã 3 cái Tết, cũng có nghĩa là 3 năm rồi, anh ấy thu mình lại, chỉ ở trong phạm vi ngôi nhà của mình thôi. Hai đứa con thì lớn thêm một tuổi. TP bước qua tuổi 29 còn MĐ thì sang tuổi 20, chưa có gì thay đổi lớn. Ta cũng mong ta còn đủ sức khỏe để làm việc thêm vài năm chờ các con khôn lớn, trưởng thành.
Năm qua ta cũng có những người bạn lớn. Thật thân thương như chị Ngọc, chị Lý; gần gũi như người trong gia đình có chị Mai hàng tuần vẫn đến nhà nấu ăn cho cả gia đình; rồi cô 7 Loan thỉnh thoảng gặp nhau vẫn dúi vào tay ta vài trăm ngàn gửi tặng cháu Đức. Mới đây lại có chị Thúy Hiền thường tới nhà chơi và tặng cho ta một bộ áo dài đáng giá còn biếu cả tiền công may...Và trong góc tâm hồn còn có nhóm bạn học THPT Long Thành, là tuổi thơ của ta đó. Bây giờ tuổi càng cao ta càng nghĩ khó mà thường xuyên về họp bạn được. Còn nữa cô em gái của ta cũng là một người thân vô cùng quý giá đối với ta. Cô giúp ta rất nhiều từ ngày ta cất nhà cho đến nay. Bao nhiêu tâm sự vui buồn, chị em thường trao đổi với nhau.....Còn nhiều lắm những tấm lòng ưu ái dành cho ta...Ta mang ơn mọi người. Mong năm mới đến, ta tiếp tục nhận được những tình cảm ưu ái đó...