Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Một đêm chuyển đổi năm cũ sang mới dương lịch

Qua đêm nay là ta đã bước vào tuổi 60 rồi. Thật kinh khủng. Thời gian trôi nhanh không ngờ. Một năm qua đi đối với ta cũng khá êm ả với nhiều công việc cơ quan và gia đình. Lúc nào ta cũng có vẻ bận rộn nhưng trong năm nay được đi Hạ Long là niềm mơ ước được thỏa mãn nhất. Tuy về nhà ta phải chịu hậu quả là bệnh viêm họng kéo dài vì chịu những đợt gió lạnh ở núi Yên Tử. Trong năm ta cũng được đi Cần Giờ, Khu di tích lịch sử CM. Mỗi chuyến đi ta đều cố gắng ghi lại bằng tin, bài hoặc hình ảnh trên Báo GD-KH. Còn chuyện làm báo đã cho ta nhiều kinh nghiệm, kỹ năng viết lách, sửa bài và cũng có một chút thu nhập lo cho gia đình. Chiều nay ở Sở GD, họp mặt chia tay cô Hải về hưu thật vui và cảm động với chủ đề "Chia tay chiều cuối năm". Cô ấy đã xúc động và trào nước mắt rất nhiều. Tình cảm bao giờ cũng lưu lại lâu nhất trong lòng người. Qua buổi chia tay này, cô ấy mới cảm nhận được bạn bè, đồng nghiệp yêu thương mình biết bao nhiêu. Về hưu được như vậy là mơ ước của biết bao nhiêu người.
Hiện giờ, trên kênh VTV4 và các kênh khác đang có trực tiếp chương trình chào đón năm mới. Pháo hoa các nước ầm ì nổ, các nghệ sĩ đang tâm sự chuyện đời, chuyện nghề. Hơn 23 giờ rồi đó!
Một năm qua đi, ông chồng của ta không có gì thay đổi; bệnh vẫn vậy, không uống thuốc, không chịu đi đâu ngoại trừ họp chi bộ và đi lãnh lương. Tết này nếu anh không chịu về quê thăm má nữa thì đã 3 cái Tết, cũng có nghĩa là 3 năm rồi, anh ấy thu mình lại, chỉ ở trong phạm vi ngôi nhà của mình thôi. Hai đứa con thì lớn thêm một tuổi. TP bước qua tuổi 29 còn MĐ thì sang tuổi 20, chưa có gì thay đổi lớn. Ta cũng mong ta còn đủ sức khỏe để làm việc thêm vài năm chờ các con khôn lớn, trưởng thành.
Năm qua ta cũng có những người bạn lớn. Thật thân thương như chị Ngọc, chị Lý; gần gũi như người trong gia đình có chị Mai hàng tuần vẫn đến nhà nấu ăn cho cả gia đình; rồi cô 7 Loan thỉnh thoảng gặp nhau vẫn dúi vào tay ta vài trăm ngàn gửi tặng cháu Đức. Mới đây lại có chị Thúy Hiền thường tới nhà chơi và tặng cho ta một bộ áo dài đáng giá còn biếu cả tiền công may...Và trong góc tâm hồn còn có nhóm bạn học THPT Long Thành, là tuổi thơ của ta đó. Bây giờ tuổi càng cao ta càng nghĩ khó mà thường xuyên về họp bạn được. Còn nữa cô em gái của ta cũng là một người thân vô cùng quý giá đối với ta. Cô giúp ta rất nhiều từ ngày ta cất nhà cho đến nay. Bao nhiêu tâm sự vui buồn, chị em thường trao đổi với nhau.....Còn nhiều lắm những tấm lòng ưu ái dành cho ta...Ta mang ơn mọi người. Mong năm mới đến, ta tiếp tục nhận được những tình cảm ưu ái đó...

Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

Lại một người thân ra đi mãi mãi

Sáng nay được tin chồng chị Thu - Dì ba bệnh vừa mới mất. Nghe tin cũng bị sốc vì dù sao hình ảnh anh D cũng khá quen thuộc. Những ngày ba nằm bệnh viện, khá nhiều lần anh đến thăm. Ba mất anh thường trực ở đám tang mấy ngày. Đám giỗ một năm ngày mất của ba, anh ấy cũng xuất hiện. Không ồn ào nhưng toát lên ở anh ấy là sự nhiệt tình. Vậy mà giờ này anh ấy đã ra đi vào cõi vĩnh hằng rồi. Bà chị của ta cũng có những ngày sống hạnh phúc bên anh ấy để có 02 đứa con gái. Những ngày cuối đời anh ấy lại lạc lòng, đi lầm đường rồi không có chỗ quay về. Bây giờ anh ấy phải trở lại quê nhà nơi có gia đình cha mẹ và mái ấm gia đình đầu tiên với những đứa con của anh. Và rồi anh sẽ yên nghỉ vĩnh viễn nơi quê nhà ấy!
Một người ra đi, một nỗi buồn cho người ở lại. Biết làm sao, đó là quy luật rồi!

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

Một ngày thứ bảy đáng nhớ

Đó là về quê cùng với cô em dự đám cưới con anh 5 dì Tư. Có xe của cô ấy nên ta chỉ tháp tùng nên cũng không vất vả. Ngược lại cô ấy còn tặng cho ta đủ thứ, kể cả tiền mừng cưới. Xúc động nhất là ghé thăm chị hai. Chị ấy đã mất hẳn trí nhớ, người gầy yếu; nhà cửa thì bề bộn. Hai vợ chồng cậu con út thì đi làm, phải khóa cửa để chị trong nhà. Gặp bọn mình chị ấy mừng rỡ nhưng không biết là ai, tay chị thì trầy trụa, máu chảy mà không ai băng bó cả. 
Về đám cưới thì gặp nhiều người quen, hỏi han nhau cũng vui vẻ; có một thời gian ngắn bàn chuyện gia đình. Xem như mọi chuyện diễn ra như dự kiến. Xem như hoàn thành xong một nhiệm vụ vậy. Chiều ta ngủ một giấc ở nhà mình. Thức dậy, đầu nhức quá, nhưng rồi có tin báo đám ma thầy giáo K. Có Tâm Hảo ở TP. HCM về nữa. Vì vậy lại ra đi với Hưởng, Trâm Oanh và Hảo đến 21 giờ mới về đến nhà. Cúng đám ma, được mời ăn bánh tráng cá, về còn ăn kem nữa. Bây giờ 23 giờ 30 rồi mà bụng còng no cứng. Vậy sao giảm cân nổi đây? Thật một ngày đáng nhớ!

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

Trao học bổng thành công với nhiều cảm xúc

Kết thúc buổi trực tiếp truyền hình vào lúc 11 giờ 10 phút sáng nay, ta thở phào nhẹ nhõm. Mọi thứ diễn ra như dự kiến, không có trục trặc gì lớn. Ngồi trong Nhà hát truyền hình, phòng lạnh nên ta cứ nghe họng đau, nghẹt mũi mãi. Chụp mấy tấm ảnh, nhìn lại mình, ta thấy đúng là xuống sắc hẳn. Mặt ta hóp vào, xanh xao, ngay cô bé ở tiệm uốn tóc còn nói sao lúc này ta bơ phờ quá. Đợt bệnh này kéo dài lâu quá. Thế mới biết ta không khỏe gì so với số người cùng đi Hạ Long. Chú V mời  5 người VP đi ăn cơm niêu mà sao ta ăn chẳng thấy ngon lành gì cả. Tội chú ấy quan tâm. Lãnh đạo HKH ai cũng tốt cả. Những cán bộ làm công tác này cũng nhiệt tình, làm việc hăng say, không quản ngại khó khăn. Có những đợt công tác lớn mới thấy hết tấm lòng của mọi người. Anh 6 P tuy lãnh đạo có hơi "nông dân" nhưng cơ bản là có tấm lòng vì công tác khuyến học. Anh hay la rầy nhưng lại quý mến, gần gũi mọi người. Ở trong một tập thể như vậy nên ta cũng làm việc hết lòng. Nếu sức khỏe tốt thì ta chẳng ngại gì cả, mọi việc trong tầm tay. Chỉ khi người không khỏe thì làm việc uể oải, cảm thấy chán chường. Bởi vậy chỉ mong đừng bệnh để mọi thứ đều suôn sẻ.
Qua đợt trao học bổng này lại đến đợt công tác khác: Kiểm tra, báo cáo cuối năm, chuẩn bị mọi thứ cho Lớp tập huấn của TWH tại ĐN nữa... Nhiều lắm việc đang ở phía trước.
Dù sao thì một ngày 25.11 trôi qua với nhiều cảm xúc....

Thay nồi cơm điện, mua thêm quạt

Những tiện nghi trong nhà giúp ta thoải mái khi làm việc nội trợ. Vì vậy khi sắm được món gì thì ta cảm thấy vui vui trong lòng. Thế là trong vòng một tuần ta đã sắm sửa được một số vật dụng gia đình cần thiết. Đặc biệt có được TV mới hôm nay xem đá banh AFF CUP VN với Malaysia giành chiến thắng, ta thật là vui. Trước đây chiếc TV nhỏ xíu ta không xem rõ nên mất hứng thú. Thôi thì có điều kiện ngày nào thì mình cứ vui ngày ấy đi.
Thứ 7, CN cũng đã qua rồi. Mai là bước vào tuần lễ làm việc mới. Nhiều việc lắm đây. Đón các tỉnh về tập huấn. Chuẩn bị cho báo cáo TK năm và nhiều việc khác nữa. Dù sao bệnh cũng đã thuyên giảm, đầu gối cũng bớt đau. Ta đã có thể ra sân cầu lông 1, 2 bàn để có vận động cơ thể được rồi. Thời gian cũng giúp ta ổn định sức khỏe, tuy nhiên cũng phải biết gìn giữ nó. Ta bắt đầu có những bệnh mà từ trước đến nay ta không có như sỏi thận 5mm đang theo dõi, thiếu máu cục bộ; còn huyết áp thì bị lâu rồi. Lúc này bị cảm sốt nên nó lại tăng 14/9; bình thường ta chỉ 12/8, hôm khám sức khỏe chỉ 11/7 thôi. Đúng là sức khỏe chuyển biến không lường được.
Bây giờ phải đi ngủ thôi để sáng mai còn dậy sớm lo cơm nước trước khi đi làm...

Công việc cuối năm bận rộn

Ta lại bước vào những ngày làm báo cáo tổng kết năm. Cô M đang tổng hợp số liệu. Ta đang viết vài bài báo cho TENBTC để rồi tập trung lo cho công việc chính. Tháng 12 đã qua gần hết phân nửa rồi, thời gian trôi nhanh quá!