Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

Về quê

Hôm qua, một chuyến hành trình về quê ngoại. Dự TK LT, về thắp nhang cho ba má, thăm cháu trai mới sinh 1/2 tháng. Tháp tùng có chị Thục Hiền và chị Mai. Vui vẻ, hoàn thành xong nhiệm vụ. Một buổi trưa căng tròn bụng vì được HKH LT đãi cơm ngon. Chiều 18 giờ đi mừng nhà mới của Mơ cũng được một phen chiêm ngưỡng vẻ đẹp của căn nhà hiện đại và cũng được ăn uống linh đình. Ngày thứ Bảy trôi qua êm ả, tuy có mệt nhưng vui vẻ.
Hôm nay nhiệm vụ "cao cả" là đi TW2 HKH VN làm nhiệm vụ "ngoại giao" đây. Ta và anh SA phải chịu trách nhiệm này vì các "bác" trong hội đều bận rộn cả. Thôi thì còn khỏe ngày nào thì cố gắng để hoàn thành nhiệm vụ được giao. Chiều sẽ đọc maket Báo Xuân để tuần sau đi in rồi.
Còn một tuần chuẩn bị đón Tết mà ta chưa chuẩn bị gì cho nhà cửa của mình. Dọn dẹp, giặt giũ chưa xong. Cậu Đức thì đi làm thêm bên nhà bạn, cũng vất vả không kém. Tuy vậy có việc làm, có thu nhập cũng vui, bớt đi thời gian nhàn rỗi vô ích. Cập Phong thì cũng bận rộn công việc cuối năm. Duy chỉ có một người rảnh rang, giữ nhà, đó là "Ộng Bụt" nhà này thôi.Ta phải lo chợ búa, cơm nước mỗi ngày cho ông ấy là bình yên.../.

Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

Rất mừng vì khỏe hơn

Lúc này công việc khá bận rộn: TK HKH, TK Hội CGC, làm báo nữa nhưng ta sẵn sàng làm xong mọi việc một cách nhanh chóng. Đó chính là nhờ sức khỏe tốt hơn. Không biết có phải vì trúng thuốc không mà mấy tuần rồi ta không bị cảm cúm, viêm họng, chân tay cũng đỡ đau nhức, có thể chạy nhảy trên sân cầu lông nhiều trận mà không sao. Vì vậy sáng 05 giờ có thể dậy làm việc mà không thấy mệt mỏi. Thật là mừng! Chỉ mong sức khỏe được như thế thôi.
Hôm nay TK Hội CGC, ta lại dẫn CT, có lẽ thành kỹ năng rồi! A. M bệnh mới đỡ nên không thể đảm đương việc này. CNTT anh ấy cũng không biết nên chỉ thảo VB bằng viết tay, rất tội nghiệp. Tuy nhiên anh là người rất tình cảm và có trách nhiệm cao với công việc, quan hệ lại rộng rãi, ai cũng thương mến. Ở CQ, chỗ dựa của ta là a. S vì anh tinh thông mọi thứ. Có gì không hiểu thì anh ấy là "Quyển sách sống". Chỉ mong anh ấy luôn khỏe mạnh để đồng hành cùng ta những chặng đường tiếp theo. Nhiệm kỳ mới không biết có gì thay đổi không. Cần có những người nhiệt tâm như các anh hiện giờ. Ta sẵn sàng làm mọi thứ để có được niềm vui...

Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

Hôm nay Tổng kết năm 2014

Mấy ngày qua công việc bận rộn. Bác M bất ngờ đi cấp cứu ở BV. Ta biên tập bài vở cho báo Xuân và chuẩn bị nhiều thứ cho HN tổng kết hôm nay. Rất may là ta khỏe, không bị sổ mũi, viêm họng dù trời lạnh. Vì vậy sáng có thể dậy sớm làm việc được.
Nay cơ bản hoàn thành xong chuyện làm báo. Hôm nay tổng kết, ta dẫn chương trình, rồi tuần này hoàn chỉnh các văn bản là hoàn thành nhiệm vụ trước Tết. Công việc cứ cuốn ta đi như thế. Cuối tuần này nhân dịp về dự họp ở LT, sẽ tranh thủ ghé qua nhà thăm cháu mới sinh xem thế nào. 
Dù bận bịu nhưng ta không quên những người bạn lớn của mình: Chị Ngọc, cô 7 Loan, chị Lý, mới đây có thêm chị Thục Hiền...., , những người luôn gần gũi và giúp đỡ ta. Bên cạnh còn có những người bạn hàng xóm láng giềng thân thiết. Ta cảm thấy ấm áp tình cảm và sống chan hòa hơn. Ở HKH, các anh chị lớn cũng rất quý mến, tạo mọi điều kiện cho ta làm việc tốt. Buổi chiều sau giờ làm việc là giờ thể thao, chơi cầu lông cũng giúp ta thư giãn. Trở về tuổi thơ ngày nào bên bờ sông Đồng Nai lộng gió, ta thấy mình rất hạnh phúc. 
Công việc ổn định sau khi nghỉ hưu là sự động viên lớn. Cuộc sống tuy còn nghèo nhưng thoải mái hơn xưa. Hai đứa con ngoan, chỉ mong chúng làm việc, học hành tiến bộ. Ông chồng thế rồi, đành chấp nhận. Bằng lòng với những gì mình đang có để vui vẻ  và nâng cao chất lượng trong cuộc sống. Đâu còn mong gì hơn?

Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

Hai ngày cuối tuần đã qua

Tuần này chị M đến nấu món cary, rồi phụ dọn dẹp. Không khí cả nhà cũng vui vẻ, ấm áp. Chủ nhật thì ta cũng lại lo dọn dẹp, nấu nướng. Nghỉ ngơi một chút rồi đi "làm đẹp". Tối xem lại mấy bài của CTV, xem chương trình "Cặp đôi hoàn hảo" với chị H. Hai ngày trôi qua như thế. Dọn dẹp nhà cửa ổn một chút ta cũng mừng. Chỉ có phòng của "ông chồng" thì "chịu" vì ông không cho đụng đến. Người bệnh là vậy. Thôi tạm chấp nhận để tìm hướng khác giải quyết vậy.
Tuần này công việc sẽ nhiều đây. Chỉnh sửa báo cáo, biên tập bài cho báo số Xuân. Ta chưa viết được bài nào cho báo KH cả. Ráng lắm viết được một bài cho TENBTC, thở phào nhẹ nhõm. Bận rộn như vậy, dạo này là mùa đông miền Bắc, lạnh chạy vào Nam mà ta không bị sổ mũi, viêm họng, quả là một sự bất ngờ lớn. Cô em giới thiệu cho ta uống thuốc bắc, thử thôi mà kết quả không thể ngờ được. Hai tuần rồi ta không bị sổ mũi nữa dù cũng chơi cầu lông, cũng tắm gội đêm. Công dụng thật! Tính uống trị phong thấp, đau nhức gì đó thôi, ngờ đâu êm luôn chuyện bị sổ mũi dị ứng kinh niên. Ta thật mừng! Có sức khỏe ổn định mới có thể tập trung lo cho công việc cuối năm âm lịch bận rộn này.
Hôm nay là thứ hai đầu tuần. Chuẩn bị vào cơ quan họp giao ban đây!

Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

Một ngày với những niềm vui, nỗi buồn

Buồn cho một buổi đi khám bệnh ở BV ĐN không thành công. Người đông như mắc cửi. Chờ đợi. Vào phòng tiêu hóa. Không được thử máu. Khó chịu. Ra về. Qua BV CB "mắng vốn". Xong gần 10 giờ sáng rồi, đâu làm được gì nhiều nữa. Xem bài cho Tờ tin TENBTC. Về nhà chị N.
Ở đây khác hẳn. Sự vui mừng chào đón. Tâm sự không vơi. Ăn cơm thịt gà, cá bóng kho, rau luộc mà ngon vô cùng. Thân tình còn tự nguyện tặng cho luôn một chiếc giỏ xách đẹp mà dặn mãi giữ gìn cẩn thận. Thương chị cô đơn, cần bạn nên trưa ta đành không về nhà để đến với chị. Có bạn tâm sự, chia sẻ nỗi niềm, cuộc sống đỡ căng thẳng hơn.

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

Một ngày bận rộn

Hôm nay là ngày SVHS, ta thật bận rộn với công việc dẫn CT buổi họp mặt Tài năng trẻ. Trưa về nhà thì bận rộn với việc dọn nhà, chuyển bàn Chị H cho vào nhà. Nội dung chỉ có vậy mà ta cũng mất nhiều thời gian suy nghĩ, tính toán. Bởi vì trong nhà có người bệnh, hay khó chịu, ta phải thật khéo léo xoay trở cho được việc. Chị H cũng theo dõi và hỗ trợ. Ta phải nhờ cậu Châu đến phụ việc này vì hai cậu con thì không có kỹ năng còn ta thì không biết phải làm sao mà điều chuyển chiếc bàn to lên lầu. Thế nhưng tất cả đã ổn thỏa. Ta được bàn to để làm việc, còn Đức có bàn cao để học, vẹn đôi đường. Thật mừng!
Hai ngày nghỉ rồi tuần tới đây ta có thật nhiều việc phải làm. Những bài viết chưa được chữ nào cho cả hai báo, biên tập tin, bài cả 2 báo nữa, đi họp Cụm MĐNB. Ta phải cố gắng sắp xếp để mọi thứ đâu vào đấy. Chỉ mong có đủ sức khỏe, không ốm đau gì. Dạo này ta ngưng thuốc tây, uống thử 2 chai thuốc Bắc của cô em đưa. bỗng dưng thấy bớt sổ mũi buổi sáng dù tối vẫn tắm rửa, gội đầu, thức khuya như trước. Không biết có phải do tác dụng của thuốc này không nhưng dù sao ta cũng mừng. Uống thuốc tây nhiều cũng mệt mỏi lắm. Thời gian này ta trở lại chơi thể thao, cảm thấy không đau đầu gối nhiều như trước. Có lẽ ta dùng thun bó gối nên đỡ. Duy có lưng thì hơi đau, lâu lâu thấy nhói một cái. Hôm qua đi CT với Long, bỗng dưng thấy ngứa lòng bàn chân kinh khủng sau khi ăn sáng, chẳng biết vì sao. U60 rồi nên có lắm chuyện về sức khỏe.
Ngày mai lại một ngày nấu nướng, dọn dẹp. Dù sao có chị M đến chơi và cùng làm ta thấy cũng vui vui. Một mình làm mãi thì chán chết! Chủ nhật sẽ đi đám cưới cậu Q.
Khuya quá rồi, ngồi trên chiếc bàn "mới" này ghi lại vài cảm xúc. Mạng chập chờn mấy hôm nay nên ta không viết gì được cả. 24 giờ hơn rồi mà cậu con lớn đi đâu chưa thấy về!
Cô Nhện con nay đã lớn, nặng 1 kg rồi đó!

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Đà qua hơn 2 ngày nghỉ tết Dương lịch

Hai ngày nghỉ đối với ta thật mệt vì phải dọn dẹp nhà cửa. Nhờ có chị M đến phụ nên ta cũng đỡ một tí nhưng vì việc nhà nhiều quá nên sắp xếp lại mất rất nhiều thời gian. Hai ngày không nghỉ trưa nên lưng của ta đau lắm. Tuy nhiên giải quyết được một số việc nhà thấy cũng vui vui. Hôm nay mùng 3 rồi, đúng ngày đi họp chi bộ thường kỳ. Mất một buổi họp, lo cơm trưa, ta chỉ tranh thủ nằm được một chút. Thức dậy lo cơm chiều, dọn dẹp cây kiểng trước nhà xong là tối rồi. Bây giờ là 21 giờ 35 phút, VTV3 đang có chương trình Bước nhảy hoàn vũ năm mới. Xem một mình cũng buồn, bên cạnh ta còn có bà bạn hàng xóm, chị H cũng rất thân tình, gần gũi, cứ xem chung những chương trình TV để có dịp bình luận. Chị ấy bệnh nhiều nên không đi đâu xa được, hàng xóm láng giềng là tình thân và ta chính là nơi để chị ấy trút bầu tâm sự mỗi ngày. Dù sao thì ta cũng có niềm hạnh phúc đó!