Thứ Tư, 25 tháng 11, 2015
Mong vượt qua "năm tuổi"!
Năm tuổi của ta thật nhiều "xui xẻo"! Hôm qua đi chợ lại bị "tông xe". May mắn chống tay xuống đất mà không sao. Lỡ mà gãy lần nữa thì nguy to!
Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015
Họp mặt 40 năm ngành GD-ĐT ĐN
Hôm nay họp mặt, gặp lại nhiều người thân quen, nhất là anh NDD, hơn 30 năm giờ găp lại, ai cũng già đi thấy rõ. Mỗi người đều có cuộc sống riêng, thấy mọi người còn khỏe mạnh là mừng. Hai người mà ta thân nhất là anh NHT và NDD. Những ngày mới GP, anh em gian khổ có nhau, vui buồn chia sẻ. Những kỷ niệm đó thật không thể nào quên. Bây giờ gặp lại, nhìn thấy các anh có cuộc sống hạnh phúc, viên mãn, con cháu đề huề, ta cũng rất vui. Hơn 30 năm rồi còn gì! Nhớ chị Quyến, không liên lạc được, chẳng biết bây giờ chị ra sao? Mong cho chị khỏe mạnh, hạnh phúc bên con gái. Chị là người để lại nhiều kỷ niệm đối với ta, một con người rất đặc biệt!
Gặp lần này chẳng biết khi nào gặp lại nữa?
Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2015
Phong bị té xe
21giờ30, nghe xe P vào nhà, sau đó nghe đt của cậu. Tưởng ở đâu gọi về, ngờ đâu đang ở sau bếp gọi mẹ. Mặt mày trầy trụa, máu me tùm lum, mình mẩy tay chân gì bị thương đủ cả. Mẻ hết một cái răng là điều mà cậu ta lo nhất. Lấy thuốc nâu sát trùng cho P, một lát thấy rỉ máu nên lấy thuốc Ampi rắc lên tí cho khô. P có vẻ đau đớn, mặt bị nặng nhất. Hỏi ra là chạy xe nhanh gặp sự cố thắng gấp nên nhũi đầu. Rất may là không bị gãy tay chân, chấn thương đầu mà chỉ bị xây xát ngoài da, mẻ răng. Nếu bị gãy một cái gì đó trong cơ thể thì sẽ phải nằm nhà vài tháng, khổ lắm. Qua chuyện này cho cậu ta có kinh nghiệm lái xe an toàn, bớt rượu bia. Sắp 30 tuổi rồi mà P như trẻ con, chưa thấy có cô bạn gái nào đến chơi nhà cả. Suốt ngày, ngoài giờ làm việc là làm bạn với máy tính, điện thoại. Trong khi đó nhỏ hơn nó đã có từ 1 đến 2 con rồi! Biết làm sao được, ta là mẹ chỉ thấp thỏm lo cho 2 đứa con trai về mọi mặt. Nuôi lớn ngần ấy rồi có chuyện gì với bọn nó thì đau lòng biết bao nhiêu. Mong cho mọi việc xui xẻo rồi sẽ qua. Mong cho mọi người trong gia đình được bình an, kể cả các con vật nuôi trong nhà.
Chủ nhật hôm nay: Sáng đi chợ với chị Mai, trưa chở chị Ngọc đi dự trao HB ở BH rồi về nhà ăn bánh canh. Tối bận bịu chuyện cậu P, 24 giờ vẫn chưa ngủ. Mệt mỏi quá!
Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015
Mừng quá
Sáng nay nhìn thấy vết thương của Bim khô và khép miệng, ta mừng vô cùng. Uống kháng sinh, thoa thuốc có hiệu nghiệm. Vậy cơ hội lành bệnh đối với nó đã đến. Mây hôm nay ta cứ lo mãi, sợ nó bị "ung thư". Cầu trời cho nó khỏe!
Chủ nhật nấu bún bò
Hôm nay chị M đến nấu bún bò, ta có người chia sẻ nỗi lo về chó Bim. Cho nó uống thuốc theo hướng dẫn của BS, thấy vết đỏ có giảm, cũng mừng. Mong cho nó lành bệnh hẳn.
Đi Long Hải thật thú vị! Hai ngày tham quan được nhiều nơi, ngủ nghỉ cũng nhiều. Về khỏe. Có cậu Đức đi cùng nên cũng vui. Nghe mọi người khen nó ngoan, biết giúp đỡ người khác, ta thấy ấm lòng. Hôm nay H ở BD gọi nói má chồng bị té gãy tay chân. Ta muốn đi thăm mà không có đứa con nào đưa đi được. Phong thì đi làm, Đức thì mệt vì đau răng. Thế là chưa đi được. Hy vọng mai sắp xếp sang đó thăm bà một chút. Dù sao thăm hỏi nhau lúc ốm đau mới quý.
Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015
Cô Bim lại làm mình lo
Tự nhiên hôm nay thấy vết mổ của cô chó Bim bị đỏ và hở một chút, chắc là nhiễm trùng. Thoa thuốc xanh cho nó mà vẫn thấy lo. Nó mà bị di căn thì nguy to. Mong đừng có chuyện đó. Nhắn tin hỏi BS, gửi hình rồi, chờ trả lời của ông ấy. Đúng là nuôi cô này thật vất vả. Thân to mập như vậy mà lại bệnh nặng, còn Minu nuôi hơn 10 năm chẳng tốn kém bao nhiêu. Cầu mong cho nó bình an để mình còn tập trung lo chuyện khác. Phân tâm vì cô chó này quá nhiều rồi, bây giờ cảm thấy lo lắng...
Ngày mai ta và Đức đi Long Hải với Hội Cựu Giáo chức. Dạo này mưa mãi chẳng biết đi có gì vui không? Dù sao cũng cần thoát ra khỏi nhà vài ngày cho đầu óc thoải mái! Không có ta, anh ấy phải tự lo thôi!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)