13 năm nuôi nó, ta đi đâu nó theo đó. Tội nghiệp, nay nó già yếu, bệnh tật. Cả tuần rồi ăn rất ít và bỏ ăn hẳn 2 ngày nay, đau đớn, vật vả rồi mất. Thôi thì ta cũng cầu cho nó được siêu thoát. Chị M và ta phải tìm cách đưa nó đi. Nhà còn lại 01 con chó Bông (MINA) là lộc dịp tết vừa qua nên ta cố gắng chăm nó. Ta không nuôi thêm nữa dù rất quý chó. Mỗi lần mất một con vật nuôi quý mến là buồn mãi không nguôi...
Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016
Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2016
Về nguồn
Hôm nay tham gia cùng BLL BH và CLB tiếp nối truyền thống "Về nguồn". Viếng nghĩa trang liệt sĩ huyện Long Đất, thắp hương trước tượng đài chị Võ Thị Sáu ở Đất Đỏ, sau đó thăm Khu di tích lịch sử núi Minh Đạm, Trưa về Biển Hồ Tràm dung cơm, nghỉ ngơi, ngắm biển. Ta còn bệnh, định không đi nhưng rồi cố gắng cũng ổn cả. Đi cũng vui, tuy đầu nhức lắm, về nhà uống một dốc thuốc, trong đó có 2 viên Para. Chỉ có leo núi, xuống hang là đi không nổi. Nhiều người ngồi dưới bóng cây "cạp" bắp, sao mà ngon lạ lùng.
Về nhà cũng đã 18 giờ chiều. Chó MiNu bệnh nặng, tưởng nó đã "ra đi" vì ta thấy nó quẫy đạp, cắn răng trông thảm quá. Ta cũng nhớ mua cháo cho nó ăn nhưng nó không đụng đến miếng nào, lảo lảo đứng dậy chạy ra đường nằm. Ta phải bế nó vào vì sợ xe đụng phải. Bây giờ nó còn đang nằm ở thềm nhà, có vẻ tỉnh táo một chút. Tội nghiệp, nó đã sống với gia đình ta hơn 13 năm rồi. Bây giờ già yếu bệnh tật, ta cũng đã mời người tới chích cho nó 03 ngày rồi mà chẳng thấy bớt gì cả. Mong cho nó khỏe trở lại, ngược lại thì "ra đi" cho êm ái, đầu thai kiếp khác....
Ngày mai lại đi làm rồi!
Thứ Ba, 9 tháng 8, 2016
Một ngày ở Bệnh viện Thống Nhất, TP. HCM
Chưa có gì nản hơn đi khám bệnh. Đông đúc, chờ đợi, uể oải. Gần một ngày đi khám bệnh ở BV Thống Nhất cũng không thoát khỏi cảm giác đó. Tuy vậy, có đi mới biết, mới có "kinh nghiệm". Thử máu, nước tiểu, siêu âm ổ bụng. Hết buổi sáng. Lây lất đến căng tin ăn cơm rồi nằm ghế đá. Nắng làm cho ta tăng huyết áp lên 14/8 vì nhức đầu. Qua buổi trưa, 13 giờ 30 trở lại phòng 204 khám thận. Cậu BS này chỉ hỏi và xem giấy tờ rồi cho thuốc như BS ở phòng 210. Một lời khuyên: nhập viện điều trị làm cho ta giật mình, ngao ngán. Nhưng rồi ta quyết định ra về vì nhiều lý do, trong đó ta thấy kết luận bệnh chẳng khác gì ở BV CB ĐN cả. Uống thuốc của đợt khám này xem có gì chuyển biến không rồi sẽ tính sau. Công việc nhiều quá, ta mà nằm bệnh viện thì sẽ rối.
Hôm nay đi xe CQ, chị M đi cùng có bạn. Ta rất ngại đi một mình!
Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2016
Nghi ngờ bị viêm cầu thận
Thử nước tiểu 3 lần, uống kháng sinh và thuốc trị viêm bàng quang 1/2 tháng mà nước tiểu vẫn còn đạm và hồng cầu. Bác sĩ nói nghi ngờ ta bị viêm cầu thận nên đề nghị chuyển lên tuyến trên điều trị. Đang dầu sôi lửa bỏng với công việc chuẩn bị cho hội thi và 2 đại hội mà nằm viện thì nguy lắm. Nhưng dù sao ta cũng phải đi khám xem thực hư thế nào. Dự định tuần sau ta sẽ đi BV Thống Nhất, thành phố HCM khám để biết được bệnh trước đã rồi tùy cơ ứng biến thôi. Đúng là tuổi cao, sức yếu, nhiều bệnh mới phát sinh. Tuy vậy ta vẫn mong ta không có bệnh gì nặng hay "nan y" và sẽ chữa được. Hy vọng là thế nhưng trong lòng vẫn cứ lo lắng không nguôi.
Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016
Nhà cảm thấy trống trải
Đức đi làm đã 3 ngày, nhà thấy trống trải hẳn. Liên lạc được với cậu cũng khó khăn. Nay biết cậu ổn ta cũng mừng. Cứ để cậu làm việc một thời gian xem thế nào. Nếu hợp sở thích thì cứ để cậu tự do, còn không phải tính đường khác. Còn cậu lớn đang đi học lớp đối tượng Đảng. Kết nạp xong cậu sẽ về công tác tại Sở. Không biết tương lai thế nào mà việc vợ con cậu chẳng đá động gì tới. Suốt ngày ở nhà chỉ ôm máy thôi. Ta biết cậu làm việc trên máy, âu cũng có thêm việc làm, có thêm thu nhập. Cậu ta kín tiếng và dè xẻn lắm nên ta không biết được thu nhập và chi tiêu của cậu như thế nào. Mong cho cậu con này trưởng thành theo con đường Nhà nước, tiếp nối cha mẹ. Cậu em thì đã có hướng đi khác rồi!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)