Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

Về quê

Lâu lắm rồi ta mới "bậm gan" chạy xe máy về quê. Chở chị Mai cùng đi. Rất may chuyến đi an toàn, không bị mắc mưa, không bị sự cố gì. Gặp lại các cháu, hai cậu em và 02 chú chó lâu lắm rồi không gặp. Chị M nấu bún riêu, có anh Văn đến chơi. Mọi người trò chuyện vui vẻ. Về ghé nhà S. Nhìn chị M tắm 02 chú chó, cảm nhận được tình yêu thú cưng của chị. Hai chú chó PiPi, PiPo được cậu em chăm sóc chu đáo nên mập mạp, đẹp và khôn ngoan. Dù cả năm không gặp chúng vẫn nhớ người chủ lúc còn nhỏ, mừng vui ríu rít.
Thắp nhang cho ba má, hai người đã về cõi vĩnh hằng và đã ở bên nhau. Đời người rồi cũng đến một ngày nằm xuống như vậy. Lại nhớ hôm đi dự kn 40 năm và 20/11 ở ĐH Đồng Nai, gặp lại nhiều người thân quen, trong đó có thầy Hà. Thầy giáo dạy Địa, thầy chủ nhiệm ngày nào thật gần gũi. Ta vẫn được thầy cô mời đến nhà ăn cơm. Trong lòng luôn nhớ về thầy nhưng bao năm rồi không có dịp nào gặp. Bây giờ gặp lại thầy đã râu tóc bạc phơ, đã có 05 người cháu rồi! Điều không may được thầy thông tin là cô bị tai biến nằm một chỗ đã 10 năm rồi! Trong lòng thật ái ngại, chưa đến thăm thầy cô được. Mong cho thầy cô qua được giai đọan khó khăn để sống vui khỏe cùng con cháu.
Chiều nay vẫn còn mưa, chưa về nhà, ngồi nghĩ ngợi miên man...

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

Hoàn thành xong ĐH CGC

Hoàn thành xong ĐH CGC ta thở phào nhẹ nhõm. Thời gian này nhiều việc quá ta như đuối sức, bệnh viêm họng, sổ mũi tái phát gây mệt mỏi, khó chịu. Ta phải khắc phục bằng nhiều cách để giảm bệnh mà lo công việc hoàn tất tốt đẹp. Nhẹ được phần ĐH CGC, tới phần ĐH HKH nữa, rồi báo cáo TK năm 2016 cũng đã tới nơi rồi. Ôi, thời gian sao mà trôi nhanh thế!
Cậu con đi làm được hơn 3 tháng rồi, ít khi gọi điện về. Nhà chỉ còn 03 người mà cậu lớn thì ít nói, đi, về, ăn uống cũng thất thường. Thế nhưng ta cũng phải lo đi chợ, nấu nướng...Nhớ cậu út nhưng đành chịu, thỉnh thoảng gọi điện nói chuyện vài câu vậy thôi.
Sắp tới đây HKH sẽ có thay đổi về CT tổ chức, không biết có tốt hơn không? Ta cũng lo, công việc nhiều mà sức khỏe mọi người và ta giảm sút, rồi kinh phí hoạt động khó khăn, sẽ thế nào đây? Ta nghĩ khả năng mình làm được gì thì cố gắng vậy thôi,