Thứ Hai, 29 tháng 5, 2017

Ngày Tết Đoan ngọ mùng 5 tháng 5

Mới Tết cổ truyền, nay đã đến Tết Đoan Ngọ giữa năm rồi. Nhanh thật! Thời gian trôi đi không ai níu kéo được bao giờ.
Sáng nay đi chợ mua chè trôi nước, cơm rượu, bánh ít về cúng theo phong tục, cầu cho cả nhà bình an. Trái cây thì đã có bưởi mới mua rồi! Xong thức ăn, cúng mùng 5 ta mới lên đường vào cơ quan. Lúc này còn thư thả một chút vì chưa đến thời gian kiểm tra 6 tháng. Tuần sau và tới nữa là đi huyện, về còn viết báo cáo sơ kết, sẽ rất bận rộn đây. 
Tuần này ở nhà chỉ có 2 vợ chồng, cậu con lớn đi công tác ở Kontum, cậu nhỏ về được 2 ngày cũng đã lên Gialai rồi! Ta về nhà cảm thấy trống trải quá. Tuy nhiên, ta cũng giải khuây bằng việc xem bóng chuyền Cúp CLB Châu Á. Cũng thấy vui vui. Mắt thì BS ĐN nói ta bị việm kết mạc và cườm non. Đang nhỏ thuốc, uống Vitamin A, chưa PT được. Nhiều người khuyên ta không mổ sớm thì tốt hơn nên ráng chịu đựng thôi, chưa đến nổi nào!
Thời gian của ta trôi đi mỗi ngày cho công việc cơ quan và gia đình...như vậy. Còn khỏe được ngày nào, ta cố gắng ngày ấy. Mong cho các con sống tử tế, làm việc và được mọi người yêu thương. Không có gì đau khổ bằng con cái làm gì đó cho mình buồn. Ta lo nhất là cậu nhỏ, 22 tuổi rồi...đâu đã chính chắn?!

Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

Băn khoăn về con trai

Từ Tết đến nay Đức mới về thăm gia đình được 2 ngày. Tối nay cậu lại đi rồi!
Hôm thứ 6 đi tặng quà 1.6 với QBTTE, ta với cô 7 L có dịp tâm sự. Nói về cậu con này bà có nhã ý giúp Đ về làm việc tại cơ sở in của bà. Ta rất mừng, cám ơn sự quan tâm này vì nếu Đ về đây thì gần nhà, ta đỡ lo lắng. Hỏi ý cậu thì còn băn khoăn việc đang làm và được quý mến ở GL, chưa thể về được. Có lẽ muốn về cũng phải từ từ...Rồi nghe cậu em nói làm nghề in cũng độc hại lắm làm ta cũng suy nghĩ...Thôi thì cứ để thời gian trôi đi, nếu có sự thay đổi thì cũng từ QĐ của con thôi. Đ về thăm, ta thấy gia đình ấm áp hơn. Sáng nay cậu lớn TP. đi Kontum lo giải Thể thao dân tộc 1 tuần. Hết ngày nay, nhà lại vắng vẻ còn lại có 2 vợ chồng già...Biết làm sao, các con lớn cả rồi!

Thứ Năm, 18 tháng 5, 2017

Cườm mắt

Mắt phải bị cườm, hiện tượng "ruồi bay" cả năm rồi. Đợt khám sức khỏe định kỳ 13.5 lần này, BS mắt nói đã có thể mổ được rồi. Ta đã thấy mắt đã có một màn che và con ruồi bay ở đó, thị lực giảm sút hẳn. Ta dự định sắp xếp để tuần sau đi khám, nếu PT được thì sẽ làm ở BVĐN thôi, đi SG khó khăn, phức tạp lắm. Ai sẽ đi cùng ta đến BV là điều mà ta đang băn khoăn. Hai cậu con trai đi làm, còn anh H thì chẳng trông mong gì.

Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

Đã qua những ngày nghỉ lễ

Lễ 30.4, 1.5 năm nay nghỉ 4 ngày, làm được một số việc gia đình nên đầu óc cũng thư thả. Dọn được vườn cây trước nhà với chị M; đi dâng hương liệt sĩ Phú Quốc, về LT họp bạn lần 21...Đặc biệt kỳ nghỉ lễ này đúng dịp có giải bóng chuyền VTV9 Bình Điền nên ta xem suốt tất cả các trận, xem mê say. Đức không về nên ta cũng buồn nhưng biết làm sao, ta phải tập quen với việc sống xa cậu con này. Hôm ở nhà bà Hai, nói chuyện Yalo với cậu, thấy nó mạnh khỏe, vui vẻ, ta cũng mừng. Thời đại công nghệ thông tin nên không khó để liên lạc, gặp mặt nhau. Mong cho con làm việc tốt, ở cạnh những người tốt. Ta hy vọng vậy.
Vào làm việc lại hai ngày nay, không khí buồn tẻ. Bác M bệnh nhập viện. Trưa ghé BV thăm bác ấy, thấy bác mặt mày xám xịt, ta chạnh lòng. Cầu cho bác sớm bình phục. Một người rất cần cho HKH lúc này là bác ấy!
Chiều hôm qua thì sân cầu lông sôi nổi, vui vẻ; hôm nay lại vắng tanh. Cầu thủ bệnh cả rồi!...