Thứ Tư, 28 tháng 3, 2018

Vẫn còn đó nỗi lo

Sáng nay ta ghé thăm má Bảy tại xưởng biết thêm nhiều chuyện về cậu con trai nhỏ, ta cứ mãi lo lắng trong lòng. Sống và làm việc trong môi trường gia đình má Bảy ta nghĩ là con rất may mắn rồi. Thế nhưng nó cứ "Đứng núi này trông núi nọ", đòi quyền lợi trong khi bản thân thiếu chăm chỉ và sự kiên trì học hỏi. Tư tưởng nó không ổn định và cũng có những thay đổi so với lúc còn bé. Ta chỉ e con mình sẽ gặp nhiều khó khăn trong cuộc đời khi không thấy hết bản thân mình, không biết nhún nhường, khiêm tốn học hỏi. Làm sao đây? Giáo dục con là cả một quá trình kiên trì, bền bỉ nhưng không khéo nó sẽ đánh đổ hết. Công lao của ta sẽ đổ sông đổ biển nếu nó không nghe lời và tự làm theo cảm tính của mình. Nuôi dạy cậu con này ta tốn biết bao công sức chỉ mong con trưởng thành, có việc làm ổn định, sống nhân hậu. Mỗi sự tiến bộ của con khiến ta vui biết bao nhiêu.
Ta hy vọng con làm việc nhiệt tình, ổn định để ta yên tâm...Sao ta cứ mãi lo lắng, đau đầu mặc dù luôn tự nhủ hãy buông, bỏ đi...

Thứ Hai, 5 tháng 3, 2018

Cậu con trai của tôi ơi!

Ta đã trở thành bà mẹ cổ hủ, lạc hậu chăng? Bao nhiêu lần thấy cậu con trai nhỏ có những thay đổi bất thường là ta buồn bực nhiều ngày. Ngày 06.3 năm nay là cậu ấy đã tròn 23 tuổi, xem như người lớn rồi. Thế mà ta vẫn cứ quan tâm, cứ lo sợ con nghe theo bạn bè không tốt. Gần nửa năm nay về từ GiaLai để "đầu quân" cho DN của má Bảy, ta rất mừng. Có lương, tuy không nhiều nhưng cũng bớt chi phí cho ta lo cho cậu. Tuy nhiên ta phát hiện cậu ta hút thuốc từ hồi nào rồi, cũng mê chơi game, có đêm tới khuya còn nói chuyện ầm ỉ với game thủ nào đó, ta phải nhắc nhở. Mới đây, thấy cậu ta đeo bông tai nữa, ta cảm thấy thật bất lực khi không còn khuyên bảo được cậu như hồi còn bé. Thích gì làm đó là cá tính của cậu ấy dù biết ta không hài lòng. Nếu ta không khéo thì cậu con này sẽ xa cách với mẹ. Trong nhà, chỉ có ta là gần gũi với 2 đứa con. Cậu lớn đã 32 tuổi rồi, việc làm tương đối ổn. Thế nhưng nó cũng ù lì, ít nói, ít tâm sự. Cậu lớn chưa nghĩ gì đến vợ con, thân vài người bạn, thường rủ rê đi nhậu. Nay cậu ta cũng mập ra. Ta ít lo nghĩ về cậu lớn vì nó đã chững chạc rồi, không hút thuốc, chỉ mê game, ăn uống thất thường.
Gia đình có 3 người đàn ông mà ta phải chu toàn mọi thứ. Bên cạnh còn phải lo lắng cho từng người, đặc biệt là cậu nhỏ.
Có lẽ mình già nên không thể thích nghi với hoạt động, sở thích của bọn trẻ. Lúc mình trẻ thì cuộc sống quá khó khăn, không hiện đại như bây giờ. Còn bọn trẻ bây giờ sống trong điều kiện tốt hơn nhiều nên suy nghĩ, việc làm khác hẳn bọn mình ngày xưa. Hơn nữa, dạy con theo hướng mềm dẽo như mình cũng có ưu, có khuyết. Đôi khi buồn nhưng tự nghĩ, buồn cũng chẳng giải quyết được gì, phải biết "buông, bỏ" để đầu óc thanh thản. Chúng nó lớn rồi, đã có thể tự chịu trách nhiệm với chính bản thân, cha mẹ chỉ nhắc nhở mà thôi....
Hôm qua, lần thứ 2 đi với bà H về LT họp bạn tại nhà bà L. Vui vui..