Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2018

Trời đang mưa lớn

Trưa nắng chang chang, bỗng trời sụp xuống màu đen rồi mưa ầm ầm đổ xuống. Ta kẹt ở CQ chưa về được. Sáng nay đi làm hộ chiếu để đi S,M với mọi người, hơi bỡ ngỡ, sai sót đáng nhớ, chiều mới đến lấy biên nhận được. Cuối tháng 7 khởi hành, ta chưa nói với anh H, sợ anh ấy lo nghĩ. Hứa hẹn chuyến đi này có nhiều điều thú vị. Trước mắt phải hoàn thành các báo cáo, phụ lục 6 tháng, chắc là mệt mỏi lắm đây. Biết sao được vì đó là nhiệm vụ của ta.
Mấy hôm nay ta cũng cảm thấy cậu con nhỏ khiến ta lo lắng: đi chơi với bạn bè rất khuya, nhậu nhẹt; nhức đầu rồi phải nghỉ một buổi làm việc. Ta cũng nhức đầu theo cậu ấy, nhấn trên đỉnh đầu hơi đau, tóc lại rụng quá nhiều nữa. Cố gắng vượt qua những nỗi phiền muộn để tỉnh táo mà hoàn thành nhiệm vụ. Hai tuần đi cơ sở, ta oải thật nhưng đâu dám nói gì; nghĩ rằng mình phải cố gắng. Chuyện CQ rồi chuyện nhà, quay ta như chong chóng, không đêm nào ngủ trước 24 giờ nên da mặt nhăn nheo, già đi trông thấy. Mùa này lại bóng đá, bóng chuyền liên tục...nữa, ta cũng thích xem. Bà bạn hàng xóm bệnh nặng, một ngày ta không qua thăm là nhắc, hỏi; lại phải có nghĩa vụ động viên, an ủi nữa.
Cuộc đời là thế đấy!