Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2018

Lại lo nữa đây!

Cậu bé vẫn không hào hứng gì với công việc đang làm và xu hướng muốn đi làm việc khác. Ta lo lắng, không biết phải làm sao. Thật khó nghĩ vì vướng bận tình cảm với bà B bao lâu nay. Bà đã thương yêu, giúp đỡ mà bây giờ nghỉ như vậy thì ta áy náy lắm. Nhưng nếu cứ ngăn cản con thì cũng không ổn...Băn khoăn mãi...
Ngày mai họp bạn, lại về LT, đi xe máy chắc mệt lắm, phải cố gắng thôi. Giữa tháng 9 là đám giỗ ba rồi, mới đây mà đã 5 năm, nhanh thật!

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2018

Ấn tượng những chuyến đi...

Rồi ta cũng hoàn thành chuyến đi du lịch Singapore-Malaysia cùng với cơ quan HKH. Một chuyến đi vui, mệt nhưng có nhiều điều đáng nhớ, thú vị. Tuy nhiên có một tai nạn xảy đến với mình mà bây giờ nhớ lại ta còn hồi hộp. Một cú ngã sóng soài trên phố đi bộ ở Malacca - Malaysia, cạnh một con sông làm cho ta đau đớn. Ta bị hụt chân khi bước lên một bậc thềm, dù ta đã cố gượng mà tay vẫn phải chống xuống đất; mặt cũng bị chạm đất, đầu gối cũng bầm tím. Lo nhất là tay sưng to lắm mà ta không dám thoa gì cả, chỉ tìm đá lạnh để chườm. Lo nhất là sợ gãy tay. Tuy nhiên, may mắn cho ta, chỉ đau chứ không nhức như bị gãy. Dần dần bớt sưng, bớt đau. Ta vẫn tham gia đầy đủ chương trình tham quan và trở về nhà an toàn. Thật là may mắn! Về nhà 4 ngày rồi mà ngón tay út vẫn còn sưng tím nhưng ta có cảm giác nó sẽ bớt dần. 
Singapore là một nước nhỏ mà giàu có và sạch sẽ. Malaysia cũng đã tiến bộ, kinh tế vẫn đạt cao hơn nước mình. Thủ đô Kuala Lumpur cũng rất đẹp. Các khách sạn đều sang trọng, đầy đủ tiện nghi. Duy chỉ có tiền của họ so với VN thì cao quá, ta chẳng mua được gì.
Đi có gần một tuần mà về nhà nghe nhiều tin không vui: chồng Bậu, anh K bệnh mất; chị Ngọc bệnh nặng mất trí nhớ; mẹ ĐMH NTN cũng mất, bà H hàng xóm vẫn còn nằm trong bệnh viện....Thế là tranh thủ đi thăm. Ta phải làm xong nghĩa vụ đó mới yên tâm.
Sáng nay 5.8 cùng với H+H đi họp bạn ở LT về nhà cũng đã 15 giờ. Chuyến đi này cũng vui...

Sắp đi du lịch Singapore-Malaysia

Lần đầu tiên được đi du lịch đến 2 nước này cùng với những người thân quen trong HKH, thấy vui vui. Không biết chuyến đi này sẽ như thế nào nhưng ta cũng quyết tâm tham gia. Từ 28.7 đến 01.8: tròng 5 ngày chu du nơi xứ người chắc cũng có nhiều điều thú vị. Chỉ có anh H ở nhà hơi lo lắng nhưng ta động viên, đành phải chịu thôi. Lâu lâu vắng nhà vài ngày cũng là một thử thách đấy.
Việc nhà giao lại cho 02 cậu con trai, chắc bọn nó cũng làm được; chủ yếu là lo ăn uống mỗi ngày cho ba chúng thôi. Còn nhà cửa chắc đợi mẹ về dọn dẹp quá!
Mấy hôm nay ta thấy cậu nhỏ tạm ổn, vẫn đi làm đều đặn...và không có vẻ bức xúc, ta tạm an lòng. Lo cho nó lắm, ta mong con sẽ cố gắng thay đổi mình để tốt lên từng ngày. Hiện nay nó vẫn mong có lương khá hơn nhưng ta cứ phải động viên, hãy chờ, hãy cố gắng làm việc tốt trước đã. Môi trường tốt sẽ giúp con trưởng thành hơn. Ta mong con sẽ chuyển biến và chấp nhận được như vậy. Có chuyện gì lo nghĩ, ta cảm thấy nhói tim. Nhiều bệnh, phải cố gắng vượt qua thôi.