Thời gian trôi đi vèo vèo, mới Tết đó mà đã gần hết tháng 2 rồi, mọi việc lại trở về quỹ đạo của nó. Tuổi thêm một, càng không kềm chế được tăng cân. Ăn uống cũng cẩn thận nhưng qua Tết lên cân vù vù. Thêm hay bệnh đau đầu, nhức mỏi dù cố gắng mỗi ngày hơn 30 phút trên sân cầu lông. Anh ấy thì càng ngày càng giống em bé, cái gì cũng lo lắng. Nếu không có ta ở nhà thì nỗi lo tăng lên gấp bội. Muốn thay đổi một cái gì đó trong gia đình ta phải cân nhắc tới lui, chưa dám quyết định ngay. Còn 2 đứa nhỏ vẫn vậy. Cậu lớn đi làm về ôm ngay cái võng, chung quanh bày biện đủ thứ máy móc, rác rưởi, chẳng hé môi với ai. Cậu nhỏ đi làm về thì đi tập tạ, cà phê thuốc lá với bạn bè, có khi đi xem phim đến nửa đêm mới về. 4 người như 4 thế giới khác lạ, chỉ có ta là cố gắng để gắn kết họ với nhau nhưng thật khó. Ta còn đi làm, có thêm chút ít thu nhập, có bạn bè, đồng nghiệp đã là niềm hạnh phúc lớn lao rồi. Nếu một ngày không còn đi làm thì không biết ta sẽ ra sao đây? UBND phường, Phòng LĐBH cho ta đi điều dưỡng theo chính sách CT tại Nha Trang nhưng ta không thể đi được..., đành thôi.
Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019
Thứ Năm, 7 tháng 2, 2019
Mùng 4 Tết Kỷ Hợi của tôi
Gần 4 ngày Tết đã trôi qua. Năm nay không đi Phan Thiết nên có nhiều thời gian thảnh thơi. Cũng dọn dẹp, bày biện một chút. Cúng ông Táo, rước, đưa ông bà đầy đủ. Một mình làm hết hơi, được chồng con hỗ trợ quá ít. Rồi cũng xong cả, mùng 1 đi chùa, mùng 2 thăm người bệnh, mùng 3 dành cho bạn thân...còn hôm nay chưa đi đâu cả. Trời nắng nóng ra đường cũng ngại mà điện chị Lý không được, không thể đi một mình. Hôm qua có đi nhà má 7 cùng chị và MĐ, tình cảm lắm. Mong cho con được làm việc lâu dài bên bà. Hôm nay cậu con lớn tham gia tổ chức đua thuyền. Mấy ngày tết cậu ta cứ nằm trên võng, ít đi đâu; không biết khi nào mới có cô gái thích nó. Cậu nhỏ thì đi với mẹ 2 ngày rồi cũng chán, sáng nay đi chơi một mình rồi!
Còn nghỉ 2 ngày nữa là đi làm rồi. Thời gian đi nhanh lắm!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)