Chiều qua Mina đã ra đi rồi! Nó chết nhanh không ngờ. Bệnh cả tuần, thở khò khè. Ta cũng cho uống thuốc, chăm sóc, tưởng nó chỉ cảm sốt thông thường. Nào ngờ nó bị sốc nhiệt, cậu T. Thú y chích cho 2 mũi, không giảm sốt, ngược lại còn tăng gần 43 độ, cậu con MĐ đưa đến Phòng khám là tắt thở. Ta đến thấy nó nằm im như ngủ, sờ người vẫn còn nóng. Tội nghiệp nó quá, chết không mất miếng thịt nào (hơn 30 kg). Cậu bé ở PK đồng ý giúp ta lo hậu sự cho nó. Tuy buồn nhưng ta cũng mừng vì nếu không có cậu này giúp thì ta chẳng biết phải làm sao.
Nhà vắng cô chó này thấy trống trải hẳn. Thương nó hiền lành, không cắn người, sủa lớn tiếng, bảo vệ cả xóm. Ai cũng thương nên hỗ trợ thức ăn đến nỗi nó mập quá sinh bệnh nguy hiểm. Những cô chó ta thương cứ 4, 5 năm lại ra đi. Trước đây là cô Bim đen cũng bệnh hiểm nghèo nay đến Mina... Chị M đang chăm 4 nhóc mới đẻ, hứa sẽ dành cho ta 1 cặp...Rồi lại vất vả vì chúng nhưng sao ta vẫn yêu thương chúng nhiều như người thân trong gia đình.
Vĩnh biệt Mina, mong em siêu thoát nơi cõi vĩnh hằng!