Chuẩn bị cho Tháng 9 khuyến học nhiều việc lắm đây. Tuy vậy ta vẫn thích bận rộn để không có thời gian nghĩ ngợi bâng quơ. Trước mắt là đi làm phóng sự, đồng thời có tư liệu để viết bài, cũng vui đấy.
Nhớ lại hôm thứ 7 về BS, dù mệt nhưng thật đáng nhớ! Dịp này mới ngồi lại nói chuyện cùng cậu em út. Tình cảm chị em bỗng ấm áp. Thương cậu ấy nhiều thiệt thòi, không có được một mái gia đình hoàn chỉnh. Sức khỏe thì cũng trồi sụt bất thường. May là có đứa con trai, con dâu tốt và 2 đứa cháu dễ thương an ủi. Tuy vậy cha con cũng chẳng mấy hợp tính, ít tâm sự. Đứa em này ta cảm thấy gần gũi hơn những em trai khác. Má lúc còn sống cũng dành bao nhiêu sự quan tâm, chăm sóc cho cậu. Những tháng năm này còn đi làm, mong cho em khỏe mạnh, làm tốt nhiệm vụ. Bên cạnh đó tìm niềm vui cho mình bên bạn bè, con cháu.
Đưa 3 cún về quê, lúc chia tay, chị M trào nước mắt. Chị ấy thật yêu quý chó mèo. Mến tay, mến chân, xa rời không nỡ. Tuy nhiên, ở một mình, chị không thể ôm hết vào lòng hàng chục cún được. Lo ăn, ngủ, tắm rửa, trị bệnh....cho chúng nó là cả vấn đề lớn trong khi chị đã lớn tuổi đâu có làm gì ra tiền, dành dụm từ sự hỗ trợ của đứa cháu để nuôi chúng, đâu có đủ. Thiếu trước hụt sau. Bên cạnh đó còn sự ô nhiễm môi trường ảnh hưởng hàng xóm, mất lòng nhau. Tội cho chị M nhưng ta cũng đâu giúp được gì nhiều. Mong cho chị tính toán để cuộc sống của chị được an nhàn, thoải mái hơn.