Tình bạn cho ta những giây phút ấm lòng. Vừa qua 5 đứa trong nhóm bạn thân gặp nhau vui vẻ. Thứ 7, CN này rủ nhau đi Tà Đùng, Tây Nguyên hứa hẹn sẽ thú vị lắm đây. Trong nhóm bạn 5 người này, H là người ta thân nhất từ năm lớp 6, 7 phổ thông. Với H, biết bao nhiêu kỷ niệm tuổi học trò không thể nào quên. Hơn 50 năm rồi, biết bao thăng trầm trong cuộc sống, hai đứa mới gặp lại nhau. Tình bạn không nhạt phai mà càng thân thiết hơn. Bây giờ H đã thành bà ngoại của nhiều đứa cháu. Trước đây, chồng bệnh nan y nên H vất vả lắm. Từ khi chồng mất, cuộc sống các con ổn định nên H cũng đã thảnh thơi hơn. Đi du lịch, họp mặt bạn bè...là sở thích của bạn ấy. Hoàn cảnh của ta thì khác bạn ấy nên thỉnh thoảng hai đứa mới có dịp hàn huyên tâm sự. Còn bạn HH, P thì quen qua H chứ không biết trước. NT thì biết, quen nhưng không thân như H. HH ở gần nhà nên thứ 7, CN thường rủ ta đi ăn gì đó hoặc trò chuyện đủ thứ, có lúc thì rủ nhau về LT, nhà bà L để gặp gỡ nhóm bạn ở quê, cũng vui. NT lâu lâu mới gặp nhưng lần nào cũng bao ăn uống, quà cáp mang về; P thì ở Bình Dương mà khi gọi điện là tức tốc đón xe qua nhà HH để gặp nhóm bạn.
Sống phải có bạn bè thì cuộc sống mới có ý nghĩa. Ta hiểu vậy nhưng bây giờ là giai đoạn khó khăn đối với ta. Chồng bệnh, tính khí bất thường; hai đứa con trai chưa lập gia đình, cuộc sống vẫn còn bấp bênh. Ta lo lắm, có đêm ta không ngủ được, suy nghĩ nhức đầu. Biết sao được, phải chấp nhận hoàn cảnh vậy thôi nhưng cũng ảnh hưởng sức khỏe lắm. Thỉnh thoảng cậu con nhỏ cứ làm cho ta lo nghĩ, buồn lòng. Cả nhà 4 người sống như hiện giờ là ta cảm thấy bình an nhưng sẽ được bao lâu đây, ta sợ những thay đổi không tốt lắm.