Vẫn bình thường như mọi ngày nhưng 20.10 năm nay cũng vui vì nhận được nhiều lời chúc trên yalo, FB...Hôm qua thủ trưởng trích quỹ chúc 5 chị em, mỗi người 500.000đ cũng là sự quan tâm. Đi làm cũng có được niềm vui như vậy. Hôm kia đi tham quan Thác Đá Hàn ở xã Suối Trầu, huyện Trảng Bom. Tối qua PN khu phố cũng họp mặt có một xíu quà...Ba người đàn ông trong nhà thì...im lặng. Có một năm Đức đem về tặng mẹ bó hoa tím mà ta vui mãi...Chuyện đó cũng hai năm rồi!
Thời gian trôi nhanh, sắp đại hội nhiệm kỳ, ta về làm việc ở đây 10 năm rồi! Bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống nhưng ta thấy thật may mắn có được việc làm để mỗi ngày được đến nơi đây, chỗ mà hơn 40 năm trước ta cũng làm việc ở đây, yêu và có chồng, sinh con đầu lòng ở đây. Kỷ niệm thật nhiều ở môi trường bờ sông này. Cuộc sống của ta gần 45 năm ở BH, hơn nửa cuộc đời. Không giàu sang nhưng cũng đã vượt qua được khó khăn ban đầu để có được một ngôi nhà ở vị trí tốt. Hai đứa con tuy không có thu nhập cao nhưng có việc làm và khá ngoan. Ông chồng tuy bệnh nhưng hiện tại hiền lành và tự chăm sóc được bản thân, chỉ cần hai bữa cơm cá, canh vợ nấu cho là được. Đừng làm cho ông bức xúc, nổi nóng...thì ổn. Ta chỉ mong mình có đủ sức khỏe để làm việc và lo cho gia đình. Ta vẫn lắng nghe sức khỏe mỗi ngày, gần đây cũng có những biểu hiện làm ta hơi lo lắng. Đó là khám định kỳ có những chỉ số cao liên quan đến thận, lưng thì cứ ngứa chẳng biết vì sao...Sức khỏe là thứ quý nhất trên đời, dù có tiền tỷ cũng không đổi được sức khỏe. Đó là lời của chị Liên nói với chị em khi đến nhà thăm chị bệnh K phổi vừa qua.
Hai đưa con lớn rồi, tương lai còn phải lo gia đình riêng cho bọn nó. Cậu nhỏ thì vẫn chưa yên tâm với việc làm hiện tại...Còn nhiều nỗi lo, nhưng thôi, tất cả đang còn ở phía trước...Ta mong thời gian cho ta thêm sức khỏe, niềm tin, công việc phù hợp...và không phải chịu những biến động bất lợi. Mong lắm thay!