Thứ Hai, 19 tháng 10, 2020

Ngày Phụ nữ VN 20.10

 Vẫn bình thường như mọi ngày nhưng 20.10 năm nay cũng vui vì nhận được nhiều lời chúc trên yalo, FB...Hôm qua thủ trưởng trích quỹ chúc 5 chị em, mỗi người 500.000đ cũng là sự quan tâm. Đi làm cũng có được niềm vui như vậy. Hôm kia đi tham quan Thác Đá Hàn ở xã Suối Trầu, huyện Trảng Bom. Tối qua PN khu phố cũng họp mặt có một xíu quà...Ba người đàn ông trong nhà thì...im lặng. Có một năm Đức đem về tặng mẹ bó hoa tím mà ta vui mãi...Chuyện đó cũng hai năm rồi!

Thời gian trôi nhanh, sắp đại hội nhiệm kỳ, ta về làm việc ở đây 10 năm rồi! Bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống nhưng ta thấy thật may mắn có được việc làm để mỗi ngày được đến nơi đây, chỗ mà hơn 40 năm trước ta cũng làm việc ở đây, yêu và có chồng, sinh con đầu lòng ở đây. Kỷ niệm thật nhiều ở môi trường bờ sông này. Cuộc sống của ta gần 45 năm ở BH, hơn nửa cuộc đời. Không giàu sang nhưng cũng đã vượt qua được khó khăn ban đầu để có được một ngôi nhà ở vị trí tốt. Hai đứa con tuy không có thu nhập cao nhưng có việc làm và khá ngoan. Ông chồng tuy bệnh nhưng hiện tại hiền lành và tự chăm sóc được bản thân, chỉ cần hai bữa cơm cá, canh vợ nấu cho là được. Đừng làm cho ông bức xúc, nổi nóng...thì ổn. Ta chỉ mong mình có đủ sức khỏe để làm việc và lo cho gia đình. Ta vẫn lắng nghe sức khỏe mỗi ngày, gần đây cũng có những biểu hiện làm ta hơi lo lắng. Đó là khám định kỳ có những chỉ số cao liên quan đến thận, lưng thì cứ ngứa chẳng biết vì sao...Sức khỏe là thứ quý nhất trên đời, dù có tiền tỷ cũng không đổi được sức khỏe. Đó là lời của chị Liên nói với chị em khi đến nhà thăm chị bệnh K phổi vừa qua.

Hai đưa con lớn rồi, tương lai còn phải lo gia đình riêng cho bọn nó. Cậu nhỏ thì vẫn chưa yên tâm với việc làm hiện tại...Còn nhiều nỗi lo, nhưng thôi, tất cả đang còn ở phía trước...Ta mong thời gian cho ta thêm sức khỏe, niềm tin, công việc phù hợp...và không phải chịu những biến động bất lợi. Mong lắm thay!

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2020

Buồn lòng cậu con

Năm nào phường cũng gọi Đ đi khám nghĩa vụ quân sự nhưng bàn tay trái bị rút gân do khỉ cắn lúc nhỏ nên đâu đạt yêu cầu. Vừa rồi xin nghỉ làm một ngày để đi khám NVQS, trưa GĐ gọi đi làm, cậu ngủ luôn đến chiều. Ta hỏi thì cậu ta phàn nàn điệp khúc "lương thấp", rồi làm không vui, không thích, chán....muốn bay nhảy nhiều công việc khác. Nghe mà ta buồn lòng quá chừng. Trót mang ơn má 7 suốt 3 năm qua hỗ trợ dù cậu đi làm không chuyên cần, giờ giấc hay trễ, cũng mắc nhiều lỗi. Bà rầy la nhưng có tiến bộ thì bà lại khen...Duy có tiền lương thì không tăng nhiều hơn 5,5tr nên cậu ta chán nản. Biết rằng ước muốn tăng lương là chính đáng nhưng cũng phải thấy mình còn những khuyết điểm..Ta khuyên hoài mà con cứ giữ mãi suy nghĩ riêng. Nhiều khi ta cũng đau đầu vì cậu con này. Công việc, cuộc sống của nó yên ổn được ngày nào là ta mừng ngày ấy...Mong mọi việc bình yên. 

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

Đội Cầu lông ngày càng ít người

 Năm nay, Đội Cầu lông có nhiều vấn đề, cầu thủ càng ngày càng ít đi. Đầu tiên là anh Phúc bị té gãy tay rồi tới bà Điệp bệnh tuyến giáp nghỉ mấy tuần, nay tới cô Duyên ngã trong nhà tắm trặc chân, đau lưng phải đi bó thuốc. Thế là mất đi 3 người bệnh rồi! Anh Tú lớn tưổi cũng hay vắng, hai cậu bảo vệ thì cũng ốm đau liên miên. Mấy tuần nay ít đánh cầu, ta phải tranh thủ đi bộ, mỗi ngày trên 6000 bước chân. Tuy nhiên, đánh cầu lông có niềm vui riêng, không biết đến khi nào mới khôi phục lại đội cầu mạnh mẽ như trước đây!

Chiều nay một mình tại cơ quan, Thiết chuẩn bị đám cưới, Mơ, chị Liễu, MP đi du lịch ngoài Bắc rồi. Công việc cùng tạm ổn nên thảnh thơi đôi chút, nằm nhà cũng uể oải, vào cơ quan thoải mái hơn. Dạo này áp thấp nhiệt đới, chiều nào cũng mưa..., miên man nghĩ về Đội Cầu lông của chúng mình.

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2020

An lòng thăm 2 bà bạn

 Thăm hai bà bạn thân, thấy sức khỏe họ ổn định, ta cũng an lòng. 

Hôm nay cùng với chị H, hàng xóm đến thăm B và H, người thì bị tiểu đường nặng, người thì bị ung thư vú, đã phẫu thuật. May mắn không hẹn nhưng gặp được cả 2 bà. Trò chuyện, tâm sự hết buổi sáng. Tặng quà cho B vì cô ta khó khăn và bi quan hơn.

Tuy nhiên sức khỏe hai người cũng chưa đến nỗi nào. Thăm được như vậy, lòng bớt áy náy. Trước đây B cũng là người bạn thân thiết và rộng rãi, quan tâm đến ta. Một chút chia sẻ thấy lòng nhẹ nhàng.

Còn một chị L cũng đang bệnh chưa đi thăm được. Có lẽ hôm nào cũng phải sắp xếp đến thăm chị ấy một lần...Tuổi cao, bệnh tật, đó là quy luật chẳng ai tránh được...Cố gắng rèn luyện sức khỏe tốt hơn...

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2020

Hôm nay may mắn!

 Sáng họp đầu tuần, giải quyết hết những công việc tồn đọng của Chương trình trao học bổng khuyết tật, có đầy đủ lãnh đạo nên trình ký cũng nhanh. Trưa rủ chị Mai đi ăn bánh canh, cháo cá cho khỏe. Về nhà nghỉ một lát, chở anh H đi khám bệnh và lĩnh lương. May làm sao, trời thì nắng sáng, BV ít người, chỗ lĩnh lương cũng thưa thớt nên trong vòng 1 giờ là xong tất cả. Đưa anh ấy về nhà, thấy trời đẹp nên tranh thủ chạy ra CQ. Tới nơi chừng 10 phút thì mây đen kéo tới và mưa trút xuống ào ào. Cả tuần nay mưa hoài đâu đánh được cầu lông. Buồn ghê. Ngày nào cũng ráng đi bộ trên 6000 bước chân, mong cho đôi chân thanh thoát.

Bây giờ ngồi tại VP, người mệt mỏi quá!

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2020

Tổ chức Chương trình trao học bổng khuyết tật thành công

Các em đến dự khá đầy đủ, ngồi đầy nhà hát truyền hình, Đài PTTH Đồng Nai; đại biểu có mặt cũng khá đông. Khai mạc dự kiến đúng giờ quy định 8g30 và kết thúc 10g20. Nội dung diễn tiến đầy đủ như kịch bản. Năm nay có PCT UBND HH tỉnh tham dự thêm phần long trọng. Các cháu VP (M và T) thật vất vả chuẩn bị cả tuần, hôm qua ta và 02 cháu hơn 21g mới rời VP. Có CB Đài giúp nên mọi việc năm nay thuận lợi hơn. Ta cũng tập trung mấy tuần để lo nội dung và hình thức. 

Sáng nay kết thúc Chương trình, ta thở phào nhẹ nhõm, coi như mình hoàn thành nhiệm vụ, nằm ngủ một giấc ngon lành sau nhiều ngày lo lắng vì mất ngủ. Thành công là mừng rồi!