Gần 2 tháng xoay sở với cổ tay bị gãy thật là khổ sở. Nay thì cảm thấy đỡ hơn nhưng vẫn chưa xoay được cổ tay. Trở lại bình thường thật là khó khăn. Đợt khám sức khỏe định kỳ này lại có thêm những bệnh mới. Thật là khó chịu nhưng cũng cố gắng đi làm một buổi. Nghỉ cầu lông thật là buồn. Không vận động nhiều người như nặng nề hơn.
Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015
Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015
Ngày sinh nhật
Hôm qua được cô M trong cơ quan mời cơm mừng sinh nhật ở SiuSiu. Tuy chỉ có 5 người cùng ăn cơm nhưng thấy lòng ấm áp lạ. Dù sao thì cũng có điều gì đó để nhớ trong ngày bước vào tuổi thọ U60 này. Dạo này đi làm một buổi, còn lại nằm nhà, xem bóng chuyền nữ, thấy vui vui. Đức đi Nha Trang rồi, chuyện đưa rước ta là trách nhiệm của cậu con lớn. Tay đã đỡ nhiều nhưng vẫn chưa xoay được, còn đau. Cậu kỹ thuật viên tuần này khuyên ta không nên chiếu đèn nữa mà tự tập vận động. Ta nghe cũng hợp lý, chiếu đèn hồng ngoại dường như tay sưng nhiều hơn, nguy cơ dãn tĩnh mạch. Vì vậy hôm nay ta ko sang bên VLTL nữa mà tự tập. Cơ quan vắng người vì đi công tác hết rồi.
Ngày sinh nhật trôi qua như thế!
Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015
Khám sức khỏe định kỳ
Đợt khám sức khỏe định kỳ lần này sớm hơn mọi năm vì BV Đồng Nai sắp chuyển về cơ sở mới. Nhân đợt khám này ta chụp XQ kiểm tra lại tay, kể cả dị ứng nữa. Khám bệnh phát hiện thận có sỏi đợt trước rồi, đợt này vẫn còn như vậy, thêm sạn trong gan gì gì đó nữa, rồi siêu âm màu về tim, mừng là chưa phát hiện có vấn đề gì trầm trọng về tim. Dịp này gặp lại nhiều người quen, ai cũng hỏi thăm về tai nạn của ta. Qua 01 tuần chiếu Lade vật lý trị liệu tay đã đỡ đau hẳn, đã có thể phục hồi một vài chức năng. Tuy nhiên nó vẫn chưa bình thường như trước đây, ta phải cố tập luyện thêm để có thể trở lại như xưa. Khi nào đi được xe máy thì ta mới có thể chủ động trong công việc. Hiện nay phải nhờ con đưa đón nên chỉ có thể đến cơ quan một buổi thôi, còn lại ở nhà nghỉ ngơi; cũng hạn chế trong thực hiện công việc, may mà đầu năm cũng không nhiều việc lắm nên có thể sắp xếp được.
Hôm nay chích ngừa 3 con thú cưng của nhà, mong chúng không đẻ thêm nữa.
Hoa trước nhà nở rực rỡ, ngắm chúng cảm thấy vui vui, một niềm vui nho nhỏ mỗi ngày...
Hoa mười giờ |
Hoa hồng |
Hoa lan tím |
Hoa súng |
Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015
Thời gian nhiệm mầu
Mở băng được hơn 3 ngày, bó thuốc nên tay bớt đau hẳn. Thật mừng! Ta chỉ hy vọng được trở lại bình thường để đi làm như xưa. Thật khổ sở hơn 1 tháng, không buộc tóc, cài áo được, mỗi lần tắm, mặc quần áo toát cả mồ hôi. Nay lần đầu tiên ta cài được áo, buộc được tóc... dù cũng còn phải cố gắng rất nhiều, ta mừng vô cùng. Mấy hôm nay ở nhà dưỡng sức, chỉ mong đem lại hiệu quả sức khỏe bàn tay được cải thiện, để rồi có thể tháo băng hoàn toàn. Hy vọng những ngày tới sẽ đạt được điều đó. Thời gian nhiệm mầu có thể xóa tan mọi niềm đau.
Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015
Một ngày đáng nhớ
Tháo băng ra bỗng dưng tay đau vô cùng, nhìn cánh tay, bàn tay tím bầm, sưng nhức nhối ta hơi lo lắng. Đến chị N. chị đưa ta đi bó thuốc nam. Về nằm nhà suốt buổi chiều, nghe bà H tư vấn nên yên tâm một chút. Thật là một ngày đáng nhớ! Thôi thì ráng chịu đựng, thời gian là liều thuốc nhiệm mầu. Chỉ có điều vết thương này hạn chế công tác của ta nhiều. Ta phải nghỉ ở nhà, đi phải có người đưa đón.
Hôm nay cố gắng đến cơ quan.
Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015
Ngày 8 tháng 3
Ngày 8.3 năm nay nhằm vào ngày CN, ta lại bị băng tay nên lại nằm nhà. Hồi hộp chờ đợi ngày mai đến bệnh viện, chỉ mong được tháo băng thôi. Thật là những ngày dài dằng dặc; qua đây mới thấy tình cảm của gia đình và những đứa con đối với mình. Lúc này là cần lắm sự giúp đỡ, có lẽ cậu MĐ là quan tâm nhất, hay hỏi han mẹ, còn những thành viên khác thì xem như chuyện bình thường. Tuy nhiên ta cũng có niềm vui vì cơ quan rất thông cảm, hàng xóm cũng giúp đỡ. Ngay cả CB cũng có sự cảm thông khi ta chưa làm hồ sơ nhận HH 30 năm. Rồi cũng lo xong chuyện đó ở CB cũ dù có hơi bực mình một chút.
MĐ nay đã bước vào tuổi 20, trở thành một chàng thanh niên cao lớn, đẹp trai không ngờ. Mong cho con trưởng thành, đủ bản lĩnh bước vào đời và là người con tin cậy của mẹ. Hai mươi năm đi qua biết bao thăng trầm, con đã lớn, gia đình ta cũng có những đổi thay; những ngày vất vả, cực nhọc cũng đã qua rồi, đời sống bây giờ dễ thở hơn, nhìn các con khôn lớn, mẹ rất mừng. Dù chưa bằng ai về kinh tế và sự giỏi giang nhưng vui nhất là các con ngoan, biết thương cha mẹ; ngoài giờ học con còn đi làm thêm chứ không sa đà vào việc vui chơi vô bổ.
Hạnh phúc nhỏ nhoi của ta là vậy! Tuy ngày này không ai tặng hoa nhưng những gì của các con đã là những đóa hoa đời tươi xinh tặng mẹ rồi!
Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2015
Tháng 3 sinh nhật hai mẹ con
Năm nay làm sinh nhật nội bộ cho hai mẹ con khi tay ta còn băng bột. Tuy vậy, trong đầu đã nghĩ rồi thì cứ làm để mong may mắn sẽ đến với ta trong tuổi mới. Một bữa lẩu hải sản do chị Mai nấu, hai chiếc bánh sinh nhật đủ cho cả nhà vui và chia sẻ cho 3 nhà hàng xóm. Thế cũng xong, tuy không rôm rả nhưng cũng an lòng.
Hôm nay thứ 7, lẽ ra là đi họp đấy nhưng phải ở nhà vì chưa tháo băng tay. Nghỉ dài dài cả tháng nay thật là khó chịu. Mong rồi mọi chuyện sẽ đi vào quá khứ, ta lại khỏe mạnh như xưa và cẩn thận hơn trong chuyện lưu thông trên đường.
Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015
Phải chờ một tuần nữa mới tháo băng
Sáng nay đến cơ quan. Họp xong ta sang bệnh viện với hy vọng sẽ được tháo băng nhưng thất vọng vì bác sĩ không đồng ý. Phải chờ một tuần nữa. Nhiều người khuyên ta nên đến phòng khám đông y ở Hố Nai để tháo ra và đắp thuốc sẽ mau lành, nhưng ta không dám, lỡ theo bệnh viện rồi nên phải cố gắng. Một tuần nữa có thể chịu đựng được, phải cố thôi. Duy có họp Hội KHTLGD thì ta phải gọi điện báo vắng chứ không thể vác tay đau mà đến đấy. Ngày mai họp Chi bộ, tối họp phụ nữ khu phố. Ta phải tham dự các cuộc họp này vì địa điểm họp gần nhà và vì động viên để anh H đi họp. Anh ấy chỉ đi họp duy nhất chi bộ thôi.
Sau khi tháo băng không biết tay ta sẽ như thế nào, còn phải tập vật lý trị liệu nữa mới mong trở lại bình thường. Rủi ro nên mất nhiều thời gian quá!
Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015
Khó ngủ
Đêm qua trởi trở nóng, ta bỗng khó ngủ vì cái tay vướng víu. Vì vậy quyết tâm tháo nó ra thôi thúc ta mạnh mẽ. Sáng nay thứ 2, một tuần qua đi, ta sẽ lại đến cơ quan và sẽ sang bệnh viện ĐN tháo băng. Mong tất cả sẽ ổn định để ta trở lại cuộc sống và công tác bình thường như trước đây. Năm nay nhiều sự kiện quan trọng của đất nước diễn ra và Hội cũng có rất nhiều việc phải làm. Ta phải cẩn thận hơn nữa trong mọi việc và đi lại để tránh cho mình những việc không may. Cuộc sống tất bật, mỗi ngày có biết bao nhiêu sự việc xảy ra, ta thật sự lo lắng mà vẫn không ngờ cũng tránh không khỏi sự cố đến với mình. Qua tai nạn cho ta thêm kinh nghiệm trong cuộc sống, hiểu thêm tình người và yêu mến thêm những người xung quanh mình. Mỗi ngày qua đi, cần làm việc gì đó có ích cho gia đình và xã hội và cũng đem lại niềm vui cho mình.
Hy vọng những đêm khó ngủ sẽ không còn đến với ta nữa!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)