Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Ngày cuối đi làm trước khi nghỉ Lễ cả tuần

Hôm nay thứ hai, ngày cuối đi làm, đi học trước khi nghỉ Lễ cả tuần. Trùng ngày họp đầu tuần nhưng ta phải đi họp ở phường, báo vắng họp ở cơ quan; Phong cũng đi làm, Đức đi học; giao cô Nhện lại cho Đức 10 giờ đi học về đưa đi Thú y. Hai ngày nay nó khỏe, ăn được và cứ quấn quýt bên chân ta. Thôi thế cũng ổn, khỏi sinh đẻ gì nữa cho khỏe, ta ngán chuyện nuôi chó, mèo đẻ rồi!
Nghỉ mấy ngày không biết làm gì đây, ta định gắn một cái quạt trong nhà tắm và sửa lại mấy cái ghế, không biết cậu Châu có đến giúp được không. Ngày 03/5 họp bạn ở Long thành, nhà Điểu nhưng họp buổi chiều, chắc là sẽ không về được rồi. Đi tối ta không dám! Lâu rồi ta không về LT gặp bạn bè như trước. Bị sự cố, sức khỏe giảm mặc dù cứ tăng cân phát sợ! Vì vậy ta chẳng dám đi đâu, lần này chắc là cũng không về LT được rồi! Hơi buồn!
Công việc cơ quan, báo cáo cũng nhiều nhưng ta chưa biết bắt đầu từ đâu. Thôi thì mấy ngày nghỉ ở ở nhà thư giãn vậy. Trở lại làm việc sẽ tính viết như thế nào!

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Mổ bắt con cho Mèo Nhện

Buổi sáng hôm qua ta và chị Mai ngồi ở Thú y Biên Hòa để chờ bác sĩ mổ cho Nhện. Hơn 01 giờ BS Sớm thao tác lấy ra 03 con Mèo con đã chết và triệt sản cho mèo mẹ luôn. Nguyên nhân không đẻ được vì xương chậu nhỏ quá mà con thì to. Chị M dạn dĩ nhìn chút đỉnh, còn ta nhát gan ngồi ngoài thôi. Đưa Nhện về nhà, tan thuốc mê nó cứ đi ngả nghiêng với miếng băng ở bụng. Ta cứ phải đi tìm không biết nó chui ở đâu; ngờ đâu cô ta leo lên giường của anh H nằm. Sáng ra đã thấy nó xuống nhà quấn quanh chân ta mà không còn miếng băng trên bụng nữa. Nó ăn ít cơm cá, ta tìm thấy miếng băng dính ở cửa ra vào. Đau thế mà cô ta vẫn đi bạo thật! Thế là Nhện sống rồi! BS nói phải tiếp tục chích cho nó 5 ngày mới khỏi hẳn. Cũng may những ngày này nghỉ lễ nên có thể tranh thủ thời gian đưa nó đi chích được. Trở lại Thú y kể từ khi điều trị cho chó RUBY khỏi bệnh đường ruột và nó đã bị bắt mất đến nay, ta vẫn thấy ở đây quá đông người đem thú cưng đến chữa bệnh. Họ yêu thương, bồng ẵm chúng rất tự nhiên mới thấy tình yêu đối với những con vật mình nuôi cũng sâu sắc lắm. Và những câu chuyện ở đây cũng rôm rả kể về những chú chó bất hạnh bị ngược đãi, bỏ đói khát chết không ai hay. Chị M và mọi người nghe thương tâm, xót xa cho số phận những con vật đó. Trò chuyện với ông BS chính ở đây mới hiểu thêm sự đam mê làm nghề của ông. Nhiều năm kinh nghiệm, nhìn qua chó, mèo ông biết nó bệnh gì và điều trị ra sao. "Bàn tay vàng" đã mổ xẻ cho nhiều con vật cứu chúng thoát chết hay khỏi bệnh hiểm nghèo. Ta ngưỡng mộ những người có tâm như ông ấy!
Hôm qua cũng một ngày được chị M nấu hủ tiếu mì và chè chuối cho cả nhà thưởng thức. Có chị ấy đến chơi, trò chuyện mỗi tuần cũng thấy vui.
Tay ta vẫn còn đau và xoay chuyển chưa được bình thường. Cục xương bên trái nổi to làm lõm mu bàn tay. Ta chỉ mong nó hết đau; gần 2,5 tháng rồi sau tai nạn còn gì. Đúng là 60 năm giữ được, một chút bất ngờ bị thương tật đau đớn mấy tháng trời!
Ngày họp mặt TCT 40 năm trở về ta phải mặc áo dài. Thật lo lắng nhưng may mắn cũng còn cái áo đen mặc vừa. Ông PCT tỉnh còn nói ta "phát tướng". Buồn cười thật nhưng chưa giảm cân nổi đây!
Cũng chưa đến nổi nào!
Ta và chị Xuyến

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

Một tuần nữa đã trôi qua

Tuần qua ta có nhiều việc phải hoàn thành, đặc biệt là việc làm báo số 49 chào mừng 30.4. Muốn làm xong phải có thêm những tin, bài về khuyến học. Vì vậy phải đi cơ sở để có tư liệu, và còn phải viết nữa. Ta độc lập tác chiến vì anh S. đi nuôi chị bệnh ở bệnh viện rồi! Đến 18 giờ chiều qua ta mới làm xong tất cả và bàn giao cho ĐQ dàn trang. Thật là thở phào nhẹ nhõm. Hôm nay thứ bảy, là ngày làm bù để tuần sau nghỉ cả tuần vì có ngày Lễ Giỗ tổ Hùng Vương, nhưng ta không đến cơ quan. Cô mèo con có vấn đề, đẻ không được, đang chờ chị M đến góp ý, có lẽ phải đưa nó đến Thú y. Hôm qua ta phải mạnh tay lôi 01 con đã chết trong bụng nó ra vì nó lòng thòng mà không ra được. Cô Mèo Nhện này bé quá nên rất khó sinh con. Trong bụng nó chắc còn ít nhất là 2 con nữa mà không đẻ ra được. Các con của nó chưa chắc đã sống vì nó đã vỡ ối mấy ngày rồi!
Mèo Nhện có bầu vẫn leo lên ghế ngồi thế đấy
Chó Mèo thân thiện (Nhện và Bim)
Nó mệt mỏi nằm im lìm từ hôm qua đến nay rồi! Tội nghiệp cho nó quá!

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Hai ngày nghỉ cuối tuần

Hai ngày nghỉ ở nhà loay hoay chẳng làm được gì nhiều, Cái tay thì vẫn còn đau, hình dạng không còn giống như xưa. Cả con người của ta lúc này cũng khác. Từ Tết đến nay phát tướng, cố gắng giảm cân mà chưa đạt yêu cầu. Đây cũng là nỗi lo lớn của ta vì mập lên là quần áo không mặc vừa, nhất là mặc áo dài là nỗi khổ không ngớt. Có lẽ đau không tập thể thao được, ăn uống thì không cử kiệng nhiều nên tăng cân nhanh, không xuống được; tăng thì dễ, giảm lại khó. Ta đang cố gắng giảm đây nhưng không biết có thành công không. Quả là một thách thức lớn lao đối với ta. 
Công việc đang bước vào những ngày bận rộn. Ta ngán nhất chuyện làm báo cáo, mà năm nay xem ra báo cáo hơi nhiều....

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

Ngày thứ 2 tự lái xe đi làm

Đi làm, đi chợ, ta có thể một mình xoay sở được, không lệ thuộc vào con là điều đáng mừng. Bay giờ là tập trung vào công việc. Trước mắt là số báo mới mừng 30.4 chưa sửa bài xong. Ta phải giảm bớt những công việc khác vì sức khỏe chưa hồi phục hẳn. Phải cố gắng từng chút một mà sao lúc này ta lại hay bị cảm, sổ mũi. Trận mưa đầu mùa rất lớn ngày hôm kia, rồi hôm qua một trận nữa, thay đổi thời tiết nên ta bị cảm. Lúc này nhà chị Hậu mới đổi TV lớn nên chị cứ rủ ta qua xem và nhiều chuyện trên đời được chị trao đổi, tâm sự. Đặc biệt gần đây là chuyện cậu con nhà hàng xóm với việc làm phiền lòng ba mẹ lại tái diễn gây sự quan tâm của mọi người. Thấy người, nghĩ mình; ta còn may mắn vì hiện nay hai con đều ngoan và thương mẹ. Không biết sau này các con có thay đổi gì không nhưng mong là không xảy ra trường hợp như cậu ấy. Hạnh phúc nhất là con cái ngoan ngoãn và trưởng thành. Bản thân mình thì phải nỗ lực vượt qua mọi khó khăn để làm tròn nhiệm vụ cơ quan và gia đình.

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015

Hôm nay lái xe thử

Hơn 2 tháng rồi tay ta cũng đã bớt đau, thuốc giun cũng đã uống rồi nên ta quyết định chạy xe thử xem sao. Chiều nay chạy xe đi rửa cho mới một chút. Tay hơi đau nhưng gượng được nên có thể tự đi được. Lệ thuộc vào con thật là bất tiện; ngồi trên xe các con ta cũng không yên tâm. Thật là cố gắng vượt qua tất cả để trở lại những ngày tháng bình thường. Có lẽ ta vẫn còn may mắn, xương đã liền, chỉ còn phù nề cơ, uống thuốc mấy ngày cũng bớt. Cả tháng nay ta túc trực ở Ban BVSKCB và khu Vât lý trị liệu hơi nhiều. Có vậy ta mới biết các anh chị bị tai biến ngày nào cũng có mặt tập luyện ở đó. Kiên trì như các anh chị để phục hồi sức khỏe quả là chặng đường đầy khó khăn. Đối với mình ta hy vọng sẽ sớm phục hồi để làm việc bình thường như trước. Năm nay có nhiều vấn đề về sức khỏe đối với ta quá!

Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2015

Sao cứ phải lo lắng?

Vụ xét nghiệm KST làm cho ta một phen lo lắng. Rồi được tư vấn, xem ra cũng không đáng ngại lắm. Từ từ rồi sẽ tìm thuốc uống. Duy có cái cổ tay này thì vẫn không bớt đau, xoay vẫn không được, không ngửa bàn tay lên được, có cảm tưởng bị viêm cơ phía trái cổ tay. Thế nên nỗi lo lắng vẫn còn đó, mỗi ngày trôi đi ta vẫn hy vọng mọi thứ sẽ ổn để ta trở lại làm việc bình thường như trước. Hy vọng nhưng vẫn không xóa đi được nỗi lo. Ta không ngờ những tháng vừa qua, ta chẳng may đến như vậy. Năm nay công việc của HKH rất nhiều, ta sẽ hạn chế rất nhiều trong hoàn thành nhiệm vụ vì sức khỏe giảm sút, tinh thần cũng bị ảnh hưởng. Cả tháng này nề nếp sinh hoạt bị xáo trộn. Ta chịu nhiều đau đớn. May mà còn có những người bạn, những người đồng nghiệp động viên, an ủi và những đứa con hỗ trợ nên ta đã vượt qua những ngày khó khăn nhất. Đến nay vẫn còn những lo lắng về sức khỏe nhưng hy vọng rồi tất cả sẽ qua....