Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Mổ bắt con cho Mèo Nhện

Buổi sáng hôm qua ta và chị Mai ngồi ở Thú y Biên Hòa để chờ bác sĩ mổ cho Nhện. Hơn 01 giờ BS Sớm thao tác lấy ra 03 con Mèo con đã chết và triệt sản cho mèo mẹ luôn. Nguyên nhân không đẻ được vì xương chậu nhỏ quá mà con thì to. Chị M dạn dĩ nhìn chút đỉnh, còn ta nhát gan ngồi ngoài thôi. Đưa Nhện về nhà, tan thuốc mê nó cứ đi ngả nghiêng với miếng băng ở bụng. Ta cứ phải đi tìm không biết nó chui ở đâu; ngờ đâu cô ta leo lên giường của anh H nằm. Sáng ra đã thấy nó xuống nhà quấn quanh chân ta mà không còn miếng băng trên bụng nữa. Nó ăn ít cơm cá, ta tìm thấy miếng băng dính ở cửa ra vào. Đau thế mà cô ta vẫn đi bạo thật! Thế là Nhện sống rồi! BS nói phải tiếp tục chích cho nó 5 ngày mới khỏi hẳn. Cũng may những ngày này nghỉ lễ nên có thể tranh thủ thời gian đưa nó đi chích được. Trở lại Thú y kể từ khi điều trị cho chó RUBY khỏi bệnh đường ruột và nó đã bị bắt mất đến nay, ta vẫn thấy ở đây quá đông người đem thú cưng đến chữa bệnh. Họ yêu thương, bồng ẵm chúng rất tự nhiên mới thấy tình yêu đối với những con vật mình nuôi cũng sâu sắc lắm. Và những câu chuyện ở đây cũng rôm rả kể về những chú chó bất hạnh bị ngược đãi, bỏ đói khát chết không ai hay. Chị M và mọi người nghe thương tâm, xót xa cho số phận những con vật đó. Trò chuyện với ông BS chính ở đây mới hiểu thêm sự đam mê làm nghề của ông. Nhiều năm kinh nghiệm, nhìn qua chó, mèo ông biết nó bệnh gì và điều trị ra sao. "Bàn tay vàng" đã mổ xẻ cho nhiều con vật cứu chúng thoát chết hay khỏi bệnh hiểm nghèo. Ta ngưỡng mộ những người có tâm như ông ấy!
Hôm qua cũng một ngày được chị M nấu hủ tiếu mì và chè chuối cho cả nhà thưởng thức. Có chị ấy đến chơi, trò chuyện mỗi tuần cũng thấy vui.
Tay ta vẫn còn đau và xoay chuyển chưa được bình thường. Cục xương bên trái nổi to làm lõm mu bàn tay. Ta chỉ mong nó hết đau; gần 2,5 tháng rồi sau tai nạn còn gì. Đúng là 60 năm giữ được, một chút bất ngờ bị thương tật đau đớn mấy tháng trời!
Ngày họp mặt TCT 40 năm trở về ta phải mặc áo dài. Thật lo lắng nhưng may mắn cũng còn cái áo đen mặc vừa. Ông PCT tỉnh còn nói ta "phát tướng". Buồn cười thật nhưng chưa giảm cân nổi đây!
Cũng chưa đến nổi nào!
Ta và chị Xuyến

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét