Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

Một tuần với đám giỗ má, đi tặng quà 1/6

Hai sự kiện quan trọng diễn ra trong tuần, cơ bản đã hoàn thành. Hôm nay chủ nhật, được nghỉ ngơi một ngày trước khi bước vào tuần lễ làm việc mới. 
Đám giỗ 12.4 AL (29.5), về BS với cô em, cô chi phí mọi thứ, ta chẳng tốn kém gì. Cô còn đem về bao nhiêu là xoài, chuối, măng cụt, trái nào trái nấy to tướng giống như chủ. Thích nhất là cô chuyển cho ta hàng chục cái áo, vài cái quần mà cô cho là chật, ta mặc vào thì vừa y. Về nhà nguyên một buổi, gặp một số bà con, trò chuyện cũng ấm lòng. Cúng, ăn uống xong là về ngay vì cô cháu gái của H không chịu ở lại dù có mẹ nó đi cùng. Có xe đưa ta về tận nhà thật khỏe nhưng vì ta bị đau bụng nên ngủ một giấc đến chiều sau khi uống thuốc. Cô em "bự" quá nên thật tội nghiệp! Không phải không có điều kiện để giảm cân nhưng thật khó cho cô em, tốn tiền mà cân cứ tăng vù vù.
Đi tặng quà, gặp lại MP và những người thân quen, thật vui. Dịp này mới có cơ hội chuyện trò rôm rả. Đến 18 giờ tối hai mẹ con mới về đến nhà.
Hai mẹ con đi tặng quà 1/6
Nhân chuyện bị đau bụng, ta quyết định giảm cân. Gần một tuần qua cân có chiều hướng xuống ta rất mừng. Hình ảnh cô em là tấm gương, kể cả cô em dâu ở LT nữa làm cho ta phải quyết tâm lần nữa. Quần áo chật chội, vòng 2 to ra là nỗi ám ảnh khủng khiếp đối với ta nhưng chuyện giảm ăn không phải dễ. Mùa này có bao nhiêu thứ quyến rủ: xoài, chuối, sầu riêng, mít...toàn những thứ ngọt ngào. Nếu không "từ chối" thì tăng cân là cái chắc. Thật khó cho ta vì trong tủ lạnh đang đầy những thứ ấy mà các ông ở nhà ta không ai chịu ăn cả. Bài toán giảm cân đang đầy thách thức đối với ta!
Sáng nay nhà đối diện bị trộm nhổ cây mai mang đi mà cả xóm không ai hay. Ta loay hoay dưới bếp, 2 cô chó thì ngủ. Lúc trở lên nhìn thấy mất rồi. Trưa về chủ nhà hỏi, ta ngỡ ngàng. Bọn trộm bạo gan thật, không từ thứ gì!

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

Đầu mùa mưa rối

Những ngày này, mưa đã về. Chiều tầm 15 giờ là trời đổ mưa. Vì vậy có hôm không đánh cầu lông được. Mưa về giảm bớt cái nóng bức khó chịu nhưng cũng có lúc làm mọi người ướt nhẹp. Rồi ngày nào báo cũng đăng tin người lớn, trẻ em bị sét đánh chết, bị thương. Sắp đầu mùa hè rồi, nóng bức nên trẻ em hay đi tắm ao, hồ, biển...bị chết đuối mỗi ngày, cứ đọc báo là thấy lòng đau nhoi nhói. Nuôi một đứa con lớn lên quá vất vả, đùng một cái, nó bị chết đuối, đau lòng cha mẹ biết bao nhiêu!
Cầu mong tình trạng này giảm bớt. Mọi người hãy quan tâm đến sự an toàn của trẻ em!

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

Dấu ấn - Mừng sinh nhật Bác


Ngày thứ hai đầu tuần, mừng sinh nhật Bác, dấu ấn đối với ta là nhận được HH Đ. Đến ĐU phường, một không khí vui vẻ, ấm áp; tuy buổi lễ trao HH rất đơn giản, ngắn gọn nhưng đối với 5 người hôm ấy có lẽ là một ngày đáng nhớ trong đời. Ta cũng vậy, được HH còn được nhận 1,8 tr nữa, như một món quà quý. Cám ơn Chi bộ đã đem đến niềm vui cho ta. Cuộc sống với bộn bề lo toan, có được những niềm vui là vô cùng quý giá. Sau ba tháng gãy tay nằm nhà, bây giờ ta tập hoạt động, làm việc để có được thêm những niềm vui. Có như vậy thì cuộc sống này mới có nhiều ý nghĩa. Minh Đức đang vào học kỳ 3 của năm học thứ 2. Lo học phí và sinh hoạt phí cho con học là trách nhiệm và cũng là niềm vui của người làm mẹ. Bây giờ con lớn, trở thành một chàng trai 20 tuổi đầy sức sống và giàu tình cảm. Ta chỉ hy vọng con sẽ học hành tốt, sau này có việc làm ổn định và luôn là con ngoan của mẹ. Mong mọi người trong gia đình có sức khỏe tốt và có cuộc sống yên bình như hiện nay.
Chàng trai 20 tuổi của mẹ

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

Ngày mai là ngày trọng đại

Thứ hai 18.5.2015 là ngày trọng đại và đáng nhớ đối với ta. ĐU phường gửi giấy mời đến nhận HH 30 năm tuổi Đ. Ta nghĩ mình vẫn còn may mắn dịp này được vinh dự ấy. Lẽ ra ta đã được nhận HH từ 5 năm trước ở CQ cũ nhưng rồi thời gian cứ trôi qua mà chẳng ai nói với ta điều ấy. Bây giờ, thật vui khi sinh hoạt ở địa phương, được quan tâm nên ta mới có cơ hội nhận HH dù nay đã gần 35 năm tuổi D  rồi!
Ngày mai thật hồi hộp, không biết không khí buổi nhận HH này như thế nào. Ta cứ băn khoăn mãi vì trong giấy mời không yêu cầu mặc áo dài mà mặc áo ngắn thì không biết có nghiêm túc và giống ai không. Mặc áo dài thì ta đã ngán lắm rồi vì hôm nay đã mặc cả buổi dẫn chương trình lễ ra mắt CLB TNTT CSCMBĐBTĐ TP. BH rồi! Ta chưa giảm cân được nên mặc áo dài là cả vấn đề! Rồi đây phải cố gắng và quyết tâm để có lại vóc dáng cũ. Cái tay trái giờ thì phải chịu vậy thôi, một vết tích khó phai được trong đời!

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

Sau nghỉ Lễ

Đi làm 2 ngày rồi sau nghỉ Lễ và cũng đã 3 tháng rồi sau tai nạn nên ta quyết định đi làm lại bình thường và tham gia chơi cầu lông buổi chiều như trước đây. Tay thì vẫn chưa lành hẳn như xưa nhưng ta có thể gượng được. Ở nhà buồn lắm, mùa này đầu mùa mưa lại nóng kinh khủng, ở nhà chịu không xiết! Cố gắng hoàn thành công việc được giao!

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

Những ngày nghỉ Lễ đã trôi qua

Hôm nay là ngày cuối của những ngày nghỉ Lễ, ngày mai thứ hai là đi làm rồi. Những ngày qua ở nhà nghỉ ngơi, dọn dẹp nhà cửa, tổ chức "ăn tươi" cho cả nhà. Chiều nay họp bạn ở Long Thành nhưng ta không đi được; hơi tiếc nhưng xa quá, không có xe, đi tối, không dám. Gọi điện chúc mừng bạn bè, nghe giọng nói của họ thấy cũng vui vui. Thế thôi. Từ ngày bị tai nạn đến nay ta từ chối nhiều cuộc vui, họp mặt và chỗ đông người. Tránh bớt thấy yên ổn hơn. 
Tuần mới làm việc ta sẽ làm gì đây? Thấy công việc nhiều nhưng không biết bắt đầu làm từ đâu. Có anh S. ta cũng có chỗ dựa, có gì không hiểu thì hỏi anh ấy. Ta chỉ ngại anh ấy mà nghỉ thì chỗ dựa đó không còn, ta sẽ gặp nhiều khó khăn. Nơi công tác hiện nay ta cảm thấy gần gũi và thân tình với mọi người. Bền lâu như thế nào không biết nhưng hiện giờ thì ta làm việc phù hợp khả năng và có cơ hội để ta lo cho con học hành. Mong mọi thứ bình yên với ta.
Tay chưa lành hẳn nhưng cũng đỡ rất nhiều rồi. Hy vọng ta có thể chơi thể thao lại để cho sức khỏe tốt hơn. Không vận động nhiều, khó giảm cân quá. Đó chính là nỗi lo hiện nay của mình. Hy vọng mọi "xui xẻo" sẽ qua nhanh để ta sống, làm việc ổn định và thoải mái./.