Hai sự kiện quan trọng diễn ra trong tuần, cơ bản đã hoàn thành. Hôm nay chủ nhật, được nghỉ ngơi một ngày trước khi bước vào tuần lễ làm việc mới.
Đám giỗ 12.4 AL (29.5), về BS với cô em, cô chi phí mọi thứ, ta chẳng tốn kém gì. Cô còn đem về bao nhiêu là xoài, chuối, măng cụt, trái nào trái nấy to tướng giống như chủ. Thích nhất là cô chuyển cho ta hàng chục cái áo, vài cái quần mà cô cho là chật, ta mặc vào thì vừa y. Về nhà nguyên một buổi, gặp một số bà con, trò chuyện cũng ấm lòng. Cúng, ăn uống xong là về ngay vì cô cháu gái của H không chịu ở lại dù có mẹ nó đi cùng. Có xe đưa ta về tận nhà thật khỏe nhưng vì ta bị đau bụng nên ngủ một giấc đến chiều sau khi uống thuốc. Cô em "bự" quá nên thật tội nghiệp! Không phải không có điều kiện để giảm cân nhưng thật khó cho cô em, tốn tiền mà cân cứ tăng vù vù.
Đi tặng quà, gặp lại MP và những người thân quen, thật vui. Dịp này mới có cơ hội chuyện trò rôm rả. Đến 18 giờ tối hai mẹ con mới về đến nhà.
Hai mẹ con đi tặng quà 1/6 |
Nhân chuyện bị đau bụng, ta quyết định giảm cân. Gần một tuần qua cân có chiều hướng xuống ta rất mừng. Hình ảnh cô em là tấm gương, kể cả cô em dâu ở LT nữa làm cho ta phải quyết tâm lần nữa. Quần áo chật chội, vòng 2 to ra là nỗi ám ảnh khủng khiếp đối với ta nhưng chuyện giảm ăn không phải dễ. Mùa này có bao nhiêu thứ quyến rủ: xoài, chuối, sầu riêng, mít...toàn những thứ ngọt ngào. Nếu không "từ chối" thì tăng cân là cái chắc. Thật khó cho ta vì trong tủ lạnh đang đầy những thứ ấy mà các ông ở nhà ta không ai chịu ăn cả. Bài toán giảm cân đang đầy thách thức đối với ta!
Sáng nay nhà đối diện bị trộm nhổ cây mai mang đi mà cả xóm không ai hay. Ta loay hoay dưới bếp, 2 cô chó thì ngủ. Lúc trở lên nhìn thấy mất rồi. Trưa về chủ nhà hỏi, ta ngỡ ngàng. Bọn trộm bạo gan thật, không từ thứ gì!