Mới thứ bảy ăn uống ì xèo ở nhà món cà ry chị M nấu mà nay lại thứ bảy đến nữa rồi. Thời gian trôi đi nhanh thật! Chẳng mấy chốc mà Đức đã qua 3 năm học CĐ. Bây giờ cậu chuẩn bị đi làm, thoát khỏi sự quản lý mỗi ngày của mẹ. Cậu đã 21 tuổi, có trưởng thành một chút nhưng chưa hẳn đã chín chắn như mẹ mong muốn. Tuy nhiên, đi làm với bạn thân là nguyện vọng, sự yêu thích của con nên ta không thể ngăn cản được. Thứ 2, 01/8/2016 bắt đầu hành trình mới của con. Đến Gialai làm việc, tự giải quyết sinh hoạt hàng ngày, không có mẹ bên cạnh nhắc nhở. Cậu được tự do, thoải mái nhưng vất vả sẽ cũng nhiều đấy. Thôi thì cứ để cậu ra lăn lộn với đời để có trải nghiệm trong cuộc sống. Làm nghề dĩ nhiên không thể có điều kiện theo con đường chính trị như mẹ. Biết làm sao, mỗi đứa con có sở trường, sở thích riêng. Cậu lớn giờ tương đối ổn định công ăn việc làm, đang phấn đấu, ta bớt lo. Cậu P cũng có những mặt giỏi riêng. Chỉ lo cho cậu nhỏ chưa vững vàng lắm. Vắng cậu, ta sẽ thấy trống trải vì Đ là đứa trẻ tình cảm, gần gũi và biết giúp đỡ mẹ. Từ nhỏ đi đâu ta cũng mang cậu theo, gắn bó với mẹ. Cả hai cậu con đều không gần gũi ba vì ba bệnh, tính khí bất thường. Chỉ có mẹ là chúng thương yêu và thân thiết như những người bạn. Có những gì khó khăn, vui buồn trong cuộc sống cũng đều tâm sự với mẹ.
Thời gian trôi nhanh, năm nay ta bận nhiều việc nhưng đã rất cố gắng để hoàn thành. Còn chút sức lực thì làm việc để được vui vẻ mỗi ngày! Mong cho công việc luôn trôi chảy, gia đình luôn được bình an!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét