Mấy ngày này bận rộn túi bụi nhưng ta làm được những việc có ý nghĩa nên thấy lòng thanh thản và ấm áp. Tình cờ đến thăm được cô hai N. Việc này ấp ủ từ lâu mà chưa thực hiện được., nhân Tết này thăm được là ta hạnh phúc nhất. Có chị Ngọc và TT cùng thăm. Thật ngạc nhiên trước hình ảnh của cô bây giờ. Đâu rồi một cô hai mạnh mẽ, nhanh nhẹn, có mặt "trên tầng cây số" làm công tác từ thiện; nói năng hùng hồn, sôi nổi. Ngược lại, cô nằm một chỗ với thân hình còm cỏi, da trắng bệch, nói từng tiếng nghe không rõ. Cầm bao lì xì cô vui như đứa trẻ, mắt nhìn đờ đẫn...Ta ngậm ngùi, cuộc đời mỗi người rồi cũng đến những ngày như vậy. Cũng may cô còn có một người giúp việc chăm sóc chu đáo, tận tình, trò chuyện mỗi ngày nên tinh thần cũng được phấn chấn.
Chiều qua, ta và MĐ đến thăm nhà bà 7. Ta cũng suy nghĩ trong đầu, phải thăm bà bởi vì bà là người giúp ta suốt chặng đường bao nhiêu năm qua. Bà đặc biệt nhất đối với ta vì hai đứa con trai của ta đã được bà quan tâm từ nhỏ cho đến lớn. Sự ân cần của bà ta không thể nào quên. Hai mẹ con không biết tặng bà quà gì, băn khoăn mãi. May sao lại gặp được một bình hoa đẹp, ý nghĩa, mang đến nhà trao, bà rất thích. Bình hoa có khắc chữ "Tài lộc" rất phù hợp, ta vui lắm.
Hai việc hoàn thành, ta và con đi một vòng siêu thị Big C mua vài thứ rồi về, đã tối. Xong một ngày 29 AL, ta đã kịp nấu một nồi thịt kho và khổ qua nhồi thịt. Con khen ngon, ta cũng mừng.
Hôm nay, cúng rước ông bà, đón giao thừa, sáng mai mùng 1 xuất hành đi xe lửa về Phan Thiết. Hai mẹ con sẽ chu du hai ngày ở quê nội. Còn "ông chủ" thì sẽ ở nhà như mong muốn nhưng cũng phải để cậu TP ở nhà "trông coi". Mong cho mọi việc sẽ trôi qua một cách êm đẹp...