Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2017

Giờ khắc giao thừa!

Nằm mơ màng nghe nhạc xuân. Nhà có mặt 3 người, còn cậu nhỏ đi chơi. Cũng thắp nhang, bày bánh kẹo, trái cây. Nghe Chủ tịch Nước chúc tết. Rồi cũng sẽ qua thời khắc thiêng liêng này. Ngủ một chút để sáng mai xuất hành đi Phan Thiết. Chẳng biết có gì vui không nhưng là nghĩa vụ, con cháu về thăm ông bà, cha mẹ ngày đầu xuân. "Ông chủ" không chịu đi thì ta phải đi thôi, không biết những năm sau còn khỏe để mà đi được không? Năm nay nhiều người bệnh quá! Ta cũng bị đau lưng nhiều hơn. Phải cố gắng thật nhiều mới có thể vượt qua những nỗi đau. Bằng lòng với những gì mình có, đó là tâm niệm của mình.
Bình hoa 300 ngàn xinh xinh để bàn dể thấy không khí Tết. Cúng rước ông bà. Một mình loay hoay vì nhà toàn là đàn ông, cảm thấy cô đơn quá! Biết chừng nào có dâu đây, con trai đã 31 tuổi rồi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét