Cứ mỗi chiều sau giờ làm việc là hoạt động thể thao tại sân Sở GD với bộ môn Cầu lông. Mặc dù từ ngày về làm việc ở HKH và tham gia chơi CL, ta đã bị sự cố nặng ít nhất là 02 lần. Một lần bị té lún một đốt xương sống, phải 1/2 năm ta mới hồi phục. Lần thứ 2 mê cầu chạy té lát tay, đầu gối, chảy máu, may là không bị gãy tay chân. Lần này ta đau rát thật sự nhưng cứ cố gắng chịu đựng, tra thuốc một tuần sau thì đỡ. Ta hồi hộp lắm, e rằng nếu bị gãy tay lần nữa chắc là khó mà lành. Vì vậy lúc sau này ta có ý thức đánh cầu để khỏe, không ham cầu như trước, những trái nào không đỡ được thì bỏ, không cố gắng nữa.
Trước đây có anh H. thường xuyên mỗi chiều đến chơi nhưng hai năm nay anh đi nước ngoài ở với con nên chỉ còn lại vài người. Nếu vắng 01 người thì không thể đánh đôi được, mà môn này đánh đôi mới vui. Chơi cầu lông có chạy nhảy, ra mồ hôi, khỏe ra. Mấy hôm nay không có người chơi, chiều sân vắng lặng, thiếu tiếng cười, ta cảm thấy buồn, trống vắng. Đội cầu lông tại Sở ít người quá nên khó duy trì thường xuyên. Chiều anh BQT từ nhà chạy xe ra chơi, thiếu người lại chạy về. Trước có anh Q nữa nhưng rồi anh ấy cũng bị bệnh đã không đến chơi nữa.
Vậy thì chỉ còn cách về nhà làm công việc nhà thôi. Đó cũng là một hình thức thể dục mà.