Thứ Năm, 9 tháng 4, 2020

Ông ấy lại "nổi khùng"!

Hai cha con làm cho ta phát hoảng tối hôm qua. Ông ấy thì nổi cơn khùng lên la hét ầm ỉ, còn cậu con thì cũng không kiềm chế được. Nguyên nhân là vì cậu con lớn này rất vô tâm, mua bia về uống bày ra trước mặt "người bệnh". Lúc này ông ta hay nổi điên bất tử chẳng biết đâu mà lần. Nếu cậu lớn để ý một chút, bớt vô tư một chút chắc là không có chuyện gì xảy ra. Ta chỉ biết ngăn hai người "hạ nhiệt". Một gánh nặng mà ta phải đeo mang cho đến cuối đời là chuyện gia đình này thiếu sự hòa hợp. Hai đứa con không thương cha, hai anh em không hợp tính nhau. Chúng chỉ thương mẹ và tất cả ỷ lại mẹ thôi. Có lẽ lỗi cũng ở ta từ nhỏ quá thương và nuông chìu con. Biết sao được, tính ta là thế, biết con mình thiệt thòi không có một người cha giỏi giang và tâm lý nên mình mong bù đắp cho chúng. Biết bao gian nan mới có được ngày hôm nay, con có việc làm, có thu nhập tuy không cao nhưng ổn định. Ta nhớ ơn biết bao người thương yêu, giúp đỡ để ta mới có thể có cuộc sống hiện tại. Có lẽ mỗi người có một số phận. Ta đành phải chấp nhận một ông chồng như vậy. Đâu thay đổi được gì thì tốt hơn không để xảy ra những việc đáng tiếc. Hai đứa con lớn lên bên người cha "trầm cảm" như thế thì cũng bị "ức chế". Ta biết vậy nên cố gần gũi, khuyên nhủ các con nhiều điều. Tuy nhiên, chúng cứ ỷ lại có mẹ nên cứ thờ ơ..., công việc nhà thì vô tâm, cứ làm theo sở thích, thiếu sự quan tâm đến những người thân chung quanh. Xung đột sẽ xảy ra..., điều mà ta lo sợ nhất.
Mấy ngày tránh dịch covid ở nhà uể oải, lại gặp chuyện không vui. Đêm thức trắng, sáng sụt 01 kg (mừng). Sáng nay đến cơ quan ngồi một mình. Nhớ lại chuyện Phạm Viết Vinh, bạn học Long Thành mất, hôm nay chôn, buồn trong lòng. Vinh là thầy thuốc nam, chữa bệnh cho nhiều người mà đâu chữa được bệnh cho mình. Đời sống vô thường! 
Mong mọi chuyện sẽ trôi qua êm đẹp.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét