Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2015

Hôm nay chủ nhật

Hôm nay chủ nhật, bước sang đầu tháng 3 rồi, nhanh thật! Tuần sau này là sinh nhật Minh Đức 20 tuổi. Tay ta bó bột đã bước vào ngày thứ 19 rồi. Mong từng ngày để được tháo băng ra. Hôm qua nhờ chị M đến đi chợ, nấu ăn giúp. Ta chẳng làm được gì nhiều vì cái tay vướng víu này. Hôm nay lại thêm một ngày chịu đựng đây.

Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

Ngày thứ 16 băng bột rồi!

Cây mai tứ quý ôm các cành phong lan tím
 
Rồi cũng trôi qua hơn nửa tháng băng bột tay. Cố gắng chịu đựng thêm một tuần nữa để đến bệnh viện khám lại xem như thế nào. Thời gian trôi nhanh, mọi thứ không may rồi cũng sẽ qua, hy vọng tất cả sẽ trở lại bình thường.
Hôm qua Mùng 8 Tết, ở nhà nhận được điện thoại của má 7, bà có ý trách ta không đến nhà thăm dịp Têt vì ko biết ta bị tai nạn. Vậy mà chiều bà đến nhà thăm ta và còn lixì cho MĐ nữa. Tình cảm của bà đối với ta thật đáng quý vô cùng và ta sẽ không bao giờ quên. Cũng hôm qua ta gọi điện về gặp má và em chồng. Nghe giọng nói của bà không khỏe lắm nhưng bà vẫn quan tâm đến cậu con thứ Tám, hỏi thăm và nhắc nhở mãi. Biết khi nào thì anh ấy mới về thăm bà được đây? 
Ta cũng hỏi thăm cô bạn thân, B. cũng trách ta không đến nhà ngày Mùng 1 như đã hứa nhưng khi biết ta bị tai nạn, bạn ấy cũng ngỡ ngàng. Năm nay B vui vì có cháu trai, gia đình cũng ổn định, duy chỉ có sức khỏe thì cần phải chăm chút nhiều hơn.
Nghỉ ở nhà, thời gian như chậm chạp trôi qua, loay hoay chuyện nhà cửa với một tay lành lặn. Xóm này tương đối bình yên. Ta có bà H qua lại chuyện trò nên được an ủi phần nào. Buổi chiều bọn trẻ con vui chơi, chạy xe đạp, cười nói rộn rả, không khí cũng ấm áp. Xóm ta ở trẻ con mau lớn quá, khá nhiều trẻ mới nhỏ xíu hôm nào mà nay chạy xe đạp được cả rồi. Bé K. cháu bà H mới sinh hôm nào ta còn đi thăm ở bệnh viện mà nay đi chạy khá vững rồi. Bệnh nặng như vậy mà bà ấy vẫn chăm cháu tốt hơn 01 năm rồi đó.
Mong tay ta mở băng ra sẽ cử động được và trở lại bình thường. Đừng băng lại nữa, ta ngại băng lắm rồi.
Hoa hồng trước cửa nhà
Hoa Bụp vàng rực rở

Thứ Ba, 24 tháng 2, 2015

Một ngày họp mặt đầu năm vui vẻ

Ngày mùng 6, mọi người đến cơ quan họp mặt đầu năm. Hầu như ai cũng có mặt đầy đủ. Ta được xe CQ rước và đưa về. Mọi người uống rượu vang, ăn bánh kẹo, chuyện trò vui vẻ. Ai cũng xuýt xoa chuyện ta bị tai nạn. Hội CGC còn chi ủng hộ 01 tr nữa. Các bác lãnh đạo lixì, GĐ Sở GD cũng đến chúc tết và lixì, không khí rộn ràng ngày đầu năm mới. Ta xin nghỉ cho đến khi tay được mở băng bột.
Họp mặt
Can bộ Sở GD chúc Tết

Thứ Bảy, 21 tháng 2, 2015

Lại một ngày nữa trôi qua

Hôm nay là chủ nhật, mùng 4 tết rồi. Hôm nay xem như hết tết, nghỉ thêm 2 ngày nữa là đến cơ quan họp mặt đầu năm. Từng ngày qua đi mong cho tay lành để có thể sinh hoạt bình thường như trước. Bây giờ muốn cột tóc cũng không biết phải làm sao, toàn phải nhờ người trợ giúp. Nhà thì toàn đàn ông, con trai nên việc này cũng trở nên khó khăn. Hôm qua chị M cũng đến nấu giúp cháo gà để cúng mùng 3 đưa ông bà. Năm nay nhờ chị ấy mà ta cũng hoàn thành xong các thủ tục ngày tết. Mấy ngày qua cũng có những người khách thân quen đến thăm, ta cũng được động viên. Hai đứa nhỏ thì cũng ít đi chơi, hôm nay chúng nó đã đi vào hoạt động rồi. TP thì đã vào công việc đầu năm, MĐ thì chơi bóng rổ. Chúng yêu thích TDTT cũng tốt nên ta để các con tự do. Chúng nó cũng tự giác tìm việc làm thêm để có chút thu nhập tiêu xài theo sở thích. Còn riêng ông chủ nhà thì vẫn vậy, không thay đổi được gì cả. Đặc biệt là không chịu sự một sự đổi thay nào đến kỳ quặc. Không giặt giũ mùng mền, dọn dẹp phòng ở, người thì hôi như cú mặc dù ngày nào cũng tắm rửa. MĐ cứ phải nhăn mặt mỗi lần ba nó đứng gần hay đi ngang qua. Tình cảm cha con xa cách mặc dù chúng không nói ra. Ta luôn nhắc nhở chúng, người bệnh là vậy, đừng tỏ thái độ khó chịu. Tạm chấp nhận như vậy và mong mọi thứ sẽ được cải thiện trong tương lai. Hãy chờ đợi và hy vọng.

Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

Tính từng ngày

Sáng nay mùng 3 tết, thế là 3 ngày tết sắp qua rồi. Cái tay bó bột như nặng nề hơn, nay thêm phần ngứa ngáy bên trong thật khó chịu. Nằm xem tivi rồi ăn uống, cứ vậy mà có nguy cơ tăng cân trong khi ta cố gắng giảm cân từ trước. Có lẽ phải điều chỉnh chế độ ăn nghỉ chứ đà này có khả năng tăng cân kỷ lục thì nguy to. Không chơi thể thao nên thấy bụng cứ to ra phát sợ. Tăng thì dễ mà giảm thật khó. Đã có lần kiên trì ta giảm được gần 10 kg, rồi vài năm không kiêng cử tăng cân trở lại. Bây giờ thì phải quyết tâm lần nữa mà sao khó vô cùng.Ý chí chưa thắng được sự thèm ăn. Phải thật kiên quyết mới được nhất là cơ hội này ở nhà. Còn khoảng hơn 10 ngày nữa ta mới đi tái khám, không biết có kiên trì nổi không. Quyết tâm, quyết tâm, phải quyết tâm thôi! Tính từng ngày để mong thoát khỏi cái tay bó bột nặng trĩu này. Mong tất cả tai nạn, xui xẻo sẽ qua hết trong năm mới.

Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

Mùng 1 đã qua, Mùng 2 tới

Qua một ngày đầu năm mới tương đối bình an. Cả nhà ta không đi đâu, ta năm nhà suốt, vậy mà tự dưng chiều bị nhức đầu, phải thoa dầu, uống thuốc, ngủ một giấc, sáng nay cảm thấy đỡ hẳn. Rồi những ngày tết cũng sẽ qua, mùng 6 đi làm. Lúc ấy tay ta cũng được 13 ngày rồi, hơn một tuần nữa sau đó thì đi tái khám xem có mở băng bột ra được không. Băng bột thế này khó chịu vô cùng. Năm nay năm tuổi, không tin mà vẫn bị tai nạn bất ngờ làm phải bỏ bao dự kiến. Anh chị Sáu vẫn gửi li xi như mọi năm. Năm nay cô em thoải mái hơn nên gieo lộc cho bà con nhiều, trong đó có gia đình ta. Ta vẫn mong cho gia đình em lúc nào cũng sung túc để nhiều người được nhờ. Mong cho những đứa con của họ có hiếu, ngoan  làm việc tốt để gia đình luôn hạnh phúc. Ta chỉ lo một điều là cô em tăng cân nhiều quá sợ chồng ko hài lòng. Tuy nhiên, cả hai đều lớn tuổi, có địa vị xã hội nên sự thay đổi chắc khó xảy ra. Chỉ cầu chúc cho em luôn được vui vẻ, hạnh phúc vì là người luôn quan tâm đến người khác. Năm nay nhờ có cô ấy mà ta cũng được tháp tùng thăm được nhiều người. Trong cái rủi bất ngờ cũng có những niềm vui và sự may mắn như vậy. Năm nay bạn bè, cơ quan đến thăm và cung cấp cho ta đủ thứ: nào đường, sữa, nước yến, nước ngọt, chả lụa, củ kiệu... nên ta ít mua cũng có sử dụng trong những ngày này.
Mùng 2, chờ đợi từng giờ trôi qua để sức khỏe trở lại như xưa.

Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015

Mùng 1 Tết rồi!

bông bụp
Đêm qua đón giao thừa ta thức đến gần sáng vì chờ nhang tàn. Những năm trước giao thừa xong là bà H gọi ta sang nhà xông đất vui vẻ. Năm nay ta tránh mọi thứ nên ở nhà một mình. Xui xẻo của ta lỡ có người đỗ thừa thì nguy. Hôm nay mùng 1 chắc chắn là phải nằm nhà rồi. Vài người gửi tin nhắn chúc Tết. Bị như vầy mới thấy quý cánh tay khỏe mạnh. Một tay thật sự khó khăn, làm gì cũng cần người trợ giúp. Hôm qua nóng bức quá ta đành nhờ cậu Đ gội đầu giúp. Tắm thì một mình có thể cố gắng được còn gội đầu thì không thể. Nhờ chị Mai hướng dẫn nên năm nay ta cúng kiến có vẻ bài bản. Thôi thì cũng làm theo phong tục tập quán vậy. Vườn kiểng của ta nay cũng trổ nhiều bông trông thật dễ thương. Có niềm vui nho nhỏ là vậy đó!
hoa huệ
hoa súng

Thứ Hai, 16 tháng 2, 2015

29 Tết rồi!

Mấy hôm nay có chị Mai tới lui giúp ta đủ thứ nên ta cũng bớt phần nào nỗi lo lắng chuẩn bị cho một cái Tết kém may mắn của mình. Bà Hai rồi các hội đoàn thể cũng đến thăm, ta thật sự được an ủi. Chỉ có ông chồng thì hơi khó chịu. Thôi thì đành chấp nhận. May còn có cậu con nhỏ thương mẹ nên mẹ bảo làm gì thì nghe theo tuy hơi vụng về một chút. Đúng là nhà có 3 người đàn ông nên mọi chuyện đối với ta lúc này là khó khăn. Chỉ mong thời gian trôi nhanh để ta lành bệnh, trở lại cuộc sống bình thường như trước đây. Dù sao cũng có những người hàng xóm và những người bạn tốt bụng giúp đỡ. Có khó khăn mới hiểu tình người.
Hôm nay là 29 Tết, chị Mai đang đi chợ giúp ta mua ít thứ để chuẩn bị cúng 30, giao thừa.!

Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2015

Tình cảm mọi người đáng quý!

Nằm nhà thế này nhiều người đến thăm, người thì đường sữa, người thì bao thư, sáng nay bà Ba biếu cả 01 kg thịt nữa. Cảm thấy lòng ấm áp bởi tình làng nghĩa xóm. Có gặp nạn mới thấy được nhiều người quan tâm đến mình. Bởi vậy lúc mạnh khỏe nên làm nhiều việc có ích cho mọi người. 
Hôm nay là 26 ta rồi, còn vài ngày nữa là Tết mà 2 đứa con còn phải đi làm, việc nhà chưa chuẩn bị được gì. Ta đành chấp nhận vậy thôi. Anh chị Sáu cũng có gửi quà Tết vào cho gia đình ta như mọi năm. Năm nay chắc không ai về được ngoài ấy, nghe nói má cũng bắt đầu lẫn rồi! Quy luật mà.
Ta phải cố gắng vượt qua khó khăn thôi. Một tháng dài quá, nhưng phải chấp nhận, đâu thay đổi được.

Thứ Năm, 12 tháng 2, 2015

Sự cố bất ngờ: gãy tay rồi!

Không thể ngờ được tối 23 tháng chạp sau khi đi dự tiệc ở giáo xứ Ba Đông về ta bị sự cố bất ngờ: xe tông gãy tay! Bao nhiêu dự kiến cho Tết này đành không thực hiện được. Tay chân đau nhức thật khó chịu vô cùng. Nhớ lại buổi tối treo tay ở bệnh viện ĐN mà rùng cả mình. Chưa khi nào ta cảm thấy đau như vậy. Bây giờ tay trái bó bột cứng đơ chẳng làm gì được chỉ còn tay phải ngo ngoe chút đỉnh thôi. Hôm qua Hội đến thăm, ai cũng bất ngờ vì sự cố này đối với ta. Rõ ràng ta đã xinhan qua đường mà tên nào đó cứ cố tình bang vào ta rồi chạy luôn. Ngã xuống đường, đèn xinhan còn cháy. Cũng may lúc đó còn gần nhà chị Ngọc  nên ta được chị động viên và cùng 2 con đưa ta vào bệnh viện kịp thời. Xong xuôi mọi việc đã 24 giờ đêm. Về nhà nhức cả đêm không ngủ được. Qua 2 ngày rồi vẫn còn nhức. Xui xẻo nên ta phải cố gắng chịu đựng để vượt qua thôi. Bó bột thế này phải cả tháng mới mở ra được, mọi sinh hoạt trở nên khó khăn vô cùng. Thế là được nằm nhà cả mùa Tết này rồi. Tay thế này thì chẳng dám đi đâu cả, kể cả dự định về thăm má chồng cũng đành gác lại. Hôm qua gọi điện hỏi thăm, biết được một số thông tin ngoài ấy, thế cũng được rồi. Khi nào hết bệnh ta sẽ tranh thủ về thăm sau vậy.
Có 2 cậu con trai, được nhờ cậy chút ít cũng cảm thấy hạnh phúc rồi, còn ông chồng thì bệnh, đành chấp nhận, chỉ mong anh ấy đừng bệnh nặng thêm thôi.
Năm Ngọ chưa qua hết, năm tuổi chưa tới mà ta đã gặp xui rồi. Mong sang năm Mùi mọi thứ sẽ êm đep hơn!

Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2015

Ba ngày đi tặng quà Tết với QBTTE

Ta dành hẳn 3 ngày đi tặng quà Tết với QBTTE. Rất may là sức khỏe ổn định, chịu được trong 3 ngày, không vấn đề gì. Dịp này gặp gỡ nhiều người thân quen, gặp cán bộ cơ sở và các em nhỏ, sống trong không khí rộn ràng ngày Tết ở nông thôn, thấy lòng mình ấm áp. Đặc biệt có dịp ngồi tâm sự với MP với thời gian nhiều hơn so với trước đây cô còn đương chức. Một năm mấy đợt đi cùng với QBTTE, cảm thấy như mình còn khỏe mạnh như xưa. Kỳ này buồn là một số nhà hảo tâm không tham gia vì lý do sức khỏe. Má 6, má 7, chị Ngọc đều có vấn đề về sức khỏe nên không tham gia được. Mỗi năm qua đi, tuổi cao sức yếu, các má cũng khó mà duy trì việc đi đến tận vùng sâu, vùng xa. Đó là quy luật. Được gặp các má, thấy các má khỏe mạnh ngày nào là mừng ngày ấy. Mong cho các má luôn khỏe  để làm nguồn động viên tinh thần cho bọn trẻ vươn lên. Rất thương má 7 vì má luôn quan tâm đến gia đình ta, nhất là cậu con nhỏ. Âm thầm giúp đỡ mọi người, hiền lành, chân chất, má 7 tạo ấn tượng không thể nào quên đối với ta. Còn chị N thì quá thân thương, lúc nào cũng yêu quý và mong ta đến chơi, nấu cơm cho ta ăn. Tinh thần vì người thân của chị ấy làm ta nhớ mãi. Đặc biệt chị rất thương và ưu ái mọi thứ cho ta. Nhờ có tình thương của những người bạn lớn mà ta có động lực, niềm vui trong cuộc sống.
Hôm nay chủ nhật, lại một ngày nấu nướng gì đó cho cả nhà thưởng thức...