Qua một ngày đầu năm mới tương đối bình an. Cả nhà ta không đi đâu, ta năm nhà suốt, vậy mà tự dưng chiều bị nhức đầu, phải thoa dầu, uống thuốc, ngủ một giấc, sáng nay cảm thấy đỡ hẳn. Rồi những ngày tết cũng sẽ qua, mùng 6 đi làm. Lúc ấy tay ta cũng được 13 ngày rồi, hơn một tuần nữa sau đó thì đi tái khám xem có mở băng bột ra được không. Băng bột thế này khó chịu vô cùng. Năm nay năm tuổi, không tin mà vẫn bị tai nạn bất ngờ làm phải bỏ bao dự kiến. Anh chị Sáu vẫn gửi li xi như mọi năm. Năm nay cô em thoải mái hơn nên gieo lộc cho bà con nhiều, trong đó có gia đình ta. Ta vẫn mong cho gia đình em lúc nào cũng sung túc để nhiều người được nhờ. Mong cho những đứa con của họ có hiếu, ngoan làm việc tốt để gia đình luôn hạnh phúc. Ta chỉ lo một điều là cô em tăng cân nhiều quá sợ chồng ko hài lòng. Tuy nhiên, cả hai đều lớn tuổi, có địa vị xã hội nên sự thay đổi chắc khó xảy ra. Chỉ cầu chúc cho em luôn được vui vẻ, hạnh phúc vì là người luôn quan tâm đến người khác. Năm nay nhờ có cô ấy mà ta cũng được tháp tùng thăm được nhiều người. Trong cái rủi bất ngờ cũng có những niềm vui và sự may mắn như vậy. Năm nay bạn bè, cơ quan đến thăm và cung cấp cho ta đủ thứ: nào đường, sữa, nước yến, nước ngọt, chả lụa, củ kiệu... nên ta ít mua cũng có sử dụng trong những ngày này.
Mùng 2, chờ đợi từng giờ trôi qua để sức khỏe trở lại như xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét