Cây mai tứ quý ôm các cành phong lan tím |
Rồi cũng trôi qua hơn nửa tháng băng bột tay. Cố gắng chịu đựng thêm một tuần nữa để đến bệnh viện khám lại xem như thế nào. Thời gian trôi nhanh, mọi thứ không may rồi cũng sẽ qua, hy vọng tất cả sẽ trở lại bình thường.
Hôm qua Mùng 8 Tết, ở nhà nhận được điện thoại của má 7, bà có ý trách ta không đến nhà thăm dịp Têt vì ko biết ta bị tai nạn. Vậy mà chiều bà đến nhà thăm ta và còn lixì cho MĐ nữa. Tình cảm của bà đối với ta thật đáng quý vô cùng và ta sẽ không bao giờ quên. Cũng hôm qua ta gọi điện về gặp má và em chồng. Nghe giọng nói của bà không khỏe lắm nhưng bà vẫn quan tâm đến cậu con thứ Tám, hỏi thăm và nhắc nhở mãi. Biết khi nào thì anh ấy mới về thăm bà được đây?
Ta cũng hỏi thăm cô bạn thân, B. cũng trách ta không đến nhà ngày Mùng 1 như đã hứa nhưng khi biết ta bị tai nạn, bạn ấy cũng ngỡ ngàng. Năm nay B vui vì có cháu trai, gia đình cũng ổn định, duy chỉ có sức khỏe thì cần phải chăm chút nhiều hơn.
Nghỉ ở nhà, thời gian như chậm chạp trôi qua, loay hoay chuyện nhà cửa với một tay lành lặn. Xóm này tương đối bình yên. Ta có bà H qua lại chuyện trò nên được an ủi phần nào. Buổi chiều bọn trẻ con vui chơi, chạy xe đạp, cười nói rộn rả, không khí cũng ấm áp. Xóm ta ở trẻ con mau lớn quá, khá nhiều trẻ mới nhỏ xíu hôm nào mà nay chạy xe đạp được cả rồi. Bé K. cháu bà H mới sinh hôm nào ta còn đi thăm ở bệnh viện mà nay đi chạy khá vững rồi. Bệnh nặng như vậy mà bà ấy vẫn chăm cháu tốt hơn 01 năm rồi đó.
Mong tay ta mở băng ra sẽ cử động được và trở lại bình thường. Đừng băng lại nữa, ta ngại băng lắm rồi.
Hoa hồng trước cửa nhà |
Hoa Bụp vàng rực rở |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét