Lớn tuổi, sơ sẩy một chút là té ngã. Ta đưa chị đi chụp X quang, rồi lên Viện Phước bó thuốc. May mà lúc này có bé Bình ở nhà giúp mẹ vì đã nghỉ hè. Cô bé lớn thân xác nhưng còn rất vô tư và ham chơi, mẹ phải nhắc nhở hoài. Nhà cửa thì sụp vì mưa, nước thì rò rỉ, đóng tiền hàng tháng quá nhiều. Đủ thứ lo mà chân chị đau như vậy thật là khổ. Biết làm sao, ta chỉ giúp chút xíu vậy thôi, đâu có điều kiện để giúp hơn nữa.
Còn chị Mai thì cũng bệnh, mổ rồi mà sao không thấy khỏe hơn, nghe nói bị sốt ta cũng lo. Ở một mình lại thêm chăm một bầy chó mèo nữa. Bệnh vậy rồi làm sao đây?...Như vậy mới thấy gia đình thật là cần đối với mọi người. Hãy vun đắp tình cảm gia đình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét