Hai tuần, viêm họng, đau lưng nhức mỏi vẫn chưa dứt, trong lòng thấy buồn buồn. Về nhà không còn con vật cưng nào để vui. Tự dưng tháng 9, 10 này ta thấy mình cô đơn lạ. An ủi là chiều vào Sở GD đánh cầu lông, được chạy nhảy, vui cười, thể thao một chút cùng nhóm.
Hôm qua cậu con lớn đem hoa, quà sinh nhật cơ quan tặng về nhà. Nhiều hoa hồng quá, gần trăm bông, bánh sinh nhật ngon, món khoái khẩu của cậu em và ba nó. Đi làm lâu lắm rồi mà năm nay mới thấy cơ quan cậu ấy làm xôm tụ như vậy. Vừa qua cậu được thông qua 1 năm vào Đ và đề nghị cấp trên chuẩn y ĐV chính thức. Những kết quả đó khiến ta thầm vui trong lòng. Duy chỉ có chuyện người yêu...cậu im bặt, không hé lộ điều gì.
Còn ông chồng, đôi thi ta rất giận, nghĩ lại chuyện cũ nhưng rồi có lúc thấy ông ấy cũng tội nghiệp. Ai muốn bệnh đâu? Bây giờ ta đành chấp nhận thực tế này. Ta chỉ lo đến lúc mình bệnh nhiều, không biết thế nào đây? Ai chăm sóc cho ai?...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét