Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

Hậu Quảng Ninh

Đêm cuối cùng từ Quảng Ninh về Hà Nội để chuẩn bị chuyến bay trở về nhà, ta bị viêm họng nặng. Có lẽ hậu quả của gió lạnh núi Yên Tử đã thấm vào người. Sổ mũi, rát họng, nói không ra tiếng, người mệt mỏi vô cùng. May mắn là về được đến nhà không việc gì ngoài việc bị ù tai không dứt. Đến nay vẫn còn đau họng và sổ mũi. Có thế mới phục chị L giữ gìn sức khỏe tốt thật. Ta hay quên nên không nhớ gì đến chiếc dù gửi ở lễ tân trước khi đi Yên Tử. Trên đường về nhà mới nhớ, cũng may là giá trị chiếc dù không đáng là bao nên không tiếc. Tưởng chỉ có mình hay quên, không ngờ cô M cũng suýt bỏ quên điện thoại mấy triệu rồi. Còn may rời khách sạn khoảng 15 phút, cô ấy chợt nhớ ra nên kịp thời quay lại. Hú hồn.
Qua chuyến đi nhớ đời này, ta sẽ phải tập trung cho công việc cuối năm 2014 này. Nhiều việc lắm, trước hết là lễ trao học bổng cho HS KT, sau đó là tổ chức lớp cho TW, dự kiểm tra huyện, viết báo cáo tổng kết năm...và còn một lần trao học bổng nữa theo ý kiến CT. Vì vậy ta phải cố gắng uống thuốc để sức khỏe ổn định để mà lo công việc cho tròn. Thời gian trôi không dừng lại bao giờ, ta sắp bước sang tuổi 60 rồi. Khiếp thật!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét