Tưởng không có gì đáng nhớ vào ngày Nhà giáo năm nay, bất ngờ được thư mời dự họp mặt tại Toàn Thịnh Phát tối 21.11. Dù trễ một ngày nhưng ta cũng rất vui vì được người đồng hương nhớ đến. Dù không thật sự gần gũi nhưng trong tâm tưởng tình quê hương vẫn khắc ghi trong lòng. Lần thứ 2 ta được mời dự họp mặt và gặp lại những gương mặt thân quen, được thư giãn khi nghe những tiết mục văn nghệ đặc sắc và những nụ cười vui, thân thiện của mọi người. Ta như quên đi mình đang bệnh khá nặng, người như lâng lâng vì uống thuốc quá nhiều. Những tấm ảnh lưu niệm ghi lại cuộc họp mặt này để thỉnh thoảng nhìn lại nghe ấm lòng. Dịp này ta cũng gặp lại MP. Cô ấy cũng đã sắp nghỉ hưu. Mới đây mà ta nghỉ đã 4 năm rồi. Thời gian như bay một cái vèo vậy! Rất mừng là tối qua ta ổn, không thấy khó thở. Cố gắng vượt qua cơn bệnh này để ổn định mọi việc. Ta ngán bệnh lắm!
Công việc của VPHKH như kéo ta đi mỗi ngày, rồi việc nhà nữa. Ta như con rối. Tuy vậy cũng học tập những anh chị đi trước tính nhẫn nại, kiên trì để việc gì cũng qua. Chỉ ngại nhất là mình không có đủ sức khỏe. Bệnh "ruồi bay" ở mắt dường như lâu dần cũng quen, không thấy quá khó chịu nữa những vẫn không thấy hết gì cả. Còn bệnh "mũi, họng" thì là mãn tính rồi, thêm đau đầu gối nữa. Đủ thứ bệnh như vậy, tháng nào BVCB cũng phải mất cho ta một mớ thuốc mấy mươi loại. Ta mong muốn sức khỏe tốt để có thể làm được nhiều thứ nữa, đi được nhiều nơi mà không bị ảnh hưởng gì. Có lúc không khỏe cảm thấy chán nản, chẳng muốn làm gì.
Hôm nay là ngày thứ 7, dự kiến dọn dẹp nhà cửa....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét